"Good morning my friend. Cung Mộc Nghi, mau dậy mở cửa cho tớ." Mới 7 giờ sáng Quách Hiểu đã mò tới chỗ Mộc Nghi. Bởi vì Mộc Nghi chưa ngủ dậy nên cô nàng chỉ có thể ngó từ cửa sổ vào.
"Sớm như vậy? Sao cậu tới không gọi chứ?" Mộc Nghi đang ngủ ngon lành bị giọng nói văng vẳng của Quách Hiểu đánh thức. Mãi mới có 1 ngày cuối tuần cô còn định ngủ đến lúc tự thức cơ. Cả tuần dậy sớm đi làm rất mệt mỏi. Mọi ý định nào đâu được như ý khi Quách Hiểu đến nữa.
"Mau dậy đi. Đã hơn 7 giờ rồi. Còn đi ăn sáng nữa cơ mà. Nhanh nhanh ra mở cửa cho tớ."
"Đây đây, đợi một chút. Tới chịu cậu thật đấy." Mộc Nghi lồm cồm bò dậy khỏi giường đi mở cửa cho Quách Hiểu. Cửa mở xong mắt cũng không thèm nhìn mà mắt nhắm mắt mở quay lại giường nằm vật xuống. Hình như vẫn còn buồn ngủ.
Quách Hiểu đi vào đặt túi xách lên bàn mới quay đầu đã thấy bạn tốt lại nằm rúc đầu trong chăn ngủ tiếp rồi.
"Dậy, dậy đi bà cô của tôi ơi. Cậu không thể sủi kèo của tớ được. Đường đường là bác sĩ mà sáng ngủ không muốn dậy thế à." Quách Hiểu đi tới bên giường túm một góc chăn vừa kéo vừa lay nói.
"Còn không phải tại cậu à. Cả tuần dậy sớm đi làm rồi, đến ngày nghỉ duy nhất là cuối tuần cậu cũng không tha cho tớ. Còn kêu nữa à." Mộc Nghi mò ra từ trong đống chăn nhìn Quách Hiểu bất mãn nói.
"Haha đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-bac-si-cua-anh-de/3076408/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.