Sau khi đóng cổng thành, Cao Bình liền lập tức chạy về cung phục mệnh.
Hắn cho rằng bệ hạ nhanh chóng đưa ra ứng phó như vậy nhất định là đã tính trước kĩ càng, nắm chắc mọi sự trong tay, nhưng Tư Mã Huyền trước mặt lại hai tay chống bàn, thoạt nhìn hết sức ủ rũ.
"Bệ hạ..." Cao Bình lại sinh ra cảm giác hoảng hốt: "Bạch thái phó có phải xử lí không?"
"Xử lý thế nào?" Khóe miệng Tư Mã Huyền cười rất gượng gạo.
Bạch Ngưỡng Đường dù phải chết cũng nên xử tử theo tội vọng cáo quân vương một cách quang minh chính đại sau khi hắn đã tẩy sạch hiềm nghi. Nếu bị chết không rõ ràng sẽ chỉ dẫn đến nhiều nghi ngờ hơn, thậm chí còn bị mọi người chỉ trích, làm cho Tư Mã Tấn nhân cơ hội công thành.
Chỉ kém một bước, chỉ cần những kẻ phản tặc đí đều rơi vào trong tay hắn, tình hình sẽ tuyệt đối không phải như bây giờ.
Mà hiện nay hắn chỉ có thể mượn chuyện đối phó Tư Mã Tấn để di chuyển ánh mắt của thế gia, cắt đứt manh mối điều tra của bọn họ.
"Bệ hạ, quý phi nương nương cầu kiến". Có lẽ cảm nhận được bầu không khí không đúng, nội thị thông truyền cũng phải nhỏ giọng rụt rè.
Tư Mã Huyền chậm rãi ngồi thẳng lên, khẽ phất tay với Cao Bình.
Lúc Bạch Hoán Mai đỡ hông chậm rãi đi vào trong điện, Tư Mã Huyền đã đứng bên cửa sổ, bên ngoài bầu trời đầy sao, không biết hắn đang nghĩ gì, dường như đã nhập thần.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-an-su/2223598/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.