“Sao thế cục cưng?” Thấy sắc mặt của anh không tốt lắm, Nguyễn Nhuyễn vội vàng cắt ngang, “Đã nói là đừng xem rồi mà ——”
Chưa dứt lời, tiêu đề của hot search đã đập vào mắt.
“A.” Nguyễn Nhuyễn hết hồn, “Sao mà người ta biết được hay vậy……”
Giang Ngôn Trạm: “Trước khi thi em có nhận trả lời phỏng vấn nào không?”
“Phỏng vấn?” Nguyễn Nhuyễn mơ hồ gãi đầu, “Không có nha, lúc đó làm sao mà biết mình thi có tốt không, nào dám trả lời chứ……”
Giang Ngôn Trạm lướt thêm vài bài đăng nữa, vẫn chưa tìm ra bài viết khơi nguồn.
Bức ảnh đính kèm bài đăng “Trạng Nguyên đại học năm nay” không phải ảnh chụp chính thống mà giống chụp lén hơn. Có điều chụp lén nhưng canh góc cũng khá chuẩn, quan trọng là chỉ xen xọt mỗi phần mắt của người bị chụp chứ không phải cả cái đầu.
Tài khoản của Nguyễn Nhuyễn đã vượt hơn 30 vạn fan, fan của cô đều biết cô còn đang học trung học, biết cả chuyện cô ngừng cày một thời gian để chuẩn bị thi đại học. Nhìn phát là nhận ra cô ngay.
Mới đầu tin tức chỉ mới lan truyền trên Weibo cá nhân của cô thôi.
Sau đó gameshow được chiếu, các thể loại hashtag liên quan được đẩy lên, tranh cãi về cô rất nhiều, kéo theo lượt tìm kiếm hashtag về cô cũng tăng vọt.
Gọi là đi từ bất ngờ này sang bất ngờ khác.
Đương sự bị nói “Nhìn mặt là biết, cũng chỉ là loại bán sắc kiếm tiền thôi, A thế này tao kinh tởm, đ biết xấu hổ”, Alpha nhưng không hề ra dáng Alpha…… Thế mà lại là Trạng Nguyên đại học năm nay.
Đề tốt nghiệp của tỉnh này có tiếng là siêu khó, mà chễm chệ ghế Trạng Nguyên…… đã thế còn là một BB??
Mức độ tương phản quá lớn, nhiệt độ lập tức bùng nổ.
Bình luận dè bỉu chê bôi cũng biến mất tăm, thay vào đó là khen đến tận trời xanh, nào là khen cô nói chuyện rất thấu tình đạt lý, thần thái ngút ngàn, ôn hòa hữu lễ. Phân đoạn lúc cô hợp tác với Chỉ Nguyên cũng được replay nhiều nhất, bình luận toàn là “thủ khoa có khác, học cái gì cũng nhanh, trang điểm cũng không ngoại lệ, đúng là con nhà người ta” bla blo——
“Con nhà người ta” Nguyễn Nhuyễn càng đọc bình luận càng khó hiểu thái độ quay ngoắt của khán giả.
“…… Sao lại thế này?” Nguyễn Nhuyễn hỏi Giang Ngôn Trạm, “Mới nãy còn ác ý lắm mà?”
Thế nào mà gió đổi chiều luôn rồi?
“Dân cư mạng là vậy đó.” Giang Ngôn Trạm tắt điện thoại, cười nhạo.
Nguyễn Nhuyễn gật đầu.
Cô tuy cũng là dân cư mạng lâu năm, theo dõi không ít BB, nhưng ít khi nào đọc bình luận, hễ mà thấy tranh cãi nảy lửa quá là cô té vội.
Chỉ có bình luận ở kênh của mình cô mới đọc thôi, cũng không ít bình luận tiêu cực nhưng cô xem xong để đó chứ cũng không để tâm lắm.
Chương trình vẫn tiếp tục phát sóng, chơi vài trò, trang điểm thêm vài màn, sau đó là nửa tiếng giải lao ăn uống nói chuyện phiếm.
Đề tài yêu thích dĩ nhiên là yêu đương rồi, Nguyễn Nhuyễn sợ bị nói hớ nên cố gắng chuyển hướng sang đề tài khác.
May mà những khách mời khác cũng không quá thích chủ đề đó.
Xảo Xảo mở đầu chủ đề thời học sinh, mà Nguyễn Nhuyễn là người duy nhất còn đi học, nên cô cũng thật tình, có gì nói nấy.
…… Ô, Trạng Nguyên đại học cũng cho bạn chép bài này.
Cũng hẹn bạn ăn dầm nằm dề ở quán trà sữa trước cổng trường này.
Gần gũi thế nhờ.
Những lời chia sẻ chân thật của Nguyễn Nhuyễn cũng kéo gần khoảng cách với mọi người hơn, cho người ta cảm giác nhân vật vừa làm BB vừa làm thủ khoa này cũng không quái vật như mình nghĩ, mà cũng chỉ là một học sinh trung học ngoan ngoãn chăm chỉ bình thường thôi.
…… Sau đó cũng có vài trải nghiệm không vui với bạn học, nhưng người ta cũng đã biết hối cải rồi, thi điểm cũng khả quan lắm.
Một câu “khả quan” này của cô làm khán giả rất tò mò, không biết “khả quan” của Trạng Nguyên đại học là tới cỡ nào.
Ngay cả Giang Ngôn Trạm cũng muốn biết.
Anh nhéo tay Nguyễn Nhuyễn, dịu dàng hỏi cô: “Nhuyễn Nhuyễn…… Điểm cũng khả quan lắm?”
Nguyễn Nhuyễn: “A……”
“Trạng Nguyên toàn tỉnh.” Giang Ngôn Trạm bình tĩnh nói, “Đúng là ‘cũng khả quan’ hén.”
Nguyễn Nhuyễn cười gượng: “May mắn thôi.”
Giang Ngôn Trạm: “Hửm?”
Nguyễn Nhuyễn cụp đuôi, khai báo thành thật: “Năng lực em cũng cao lớm.”
Giang Ngôn Trạm: “……”
Chương trình vẫn đang chiếu, nhưng Giang Ngôn Trạm chỉ suy nghĩ nên thưởng cái gì cho xứng với cô người yêu Trạng Nguyên toàn tỉnh này đây, lỡ hứa “Thi tốt đi muốn gì cũng cho” với người ta rồi.
Đương nhiên, anh cũng không ngồi không.
Nguyễn Nhuyễn đang xem tiếp thì thấy Giang Ngôn Trạm lấy điện thoại cho công việc ra.
Vừa mở máy là rung liên hồi, Giang Ngôn Trạm vừa nắm tay Nguyễn Nhuyễn, vừa giải quyết công việc.
Không quên thỉnh thoảng ngẩng lên nhìn TV.
Chưa kể, Nguyễn Nhuyễn hót gì anh cũng tiếp được hết.
Nguyễn Nhuyễn: “……”
Hảo hán, chúa tể multi-task.
“Anh đang làm gì thế?” Cô hỏi Giang Ngôn Trạm, “Có việc gấp hả?”
“Ừm.” Giang Ngôn Trạm đáp, “Kiểm tra lại một số thứ ấy mà.”
Nguyễn Nhuyễn gật đầu.
Điện thoại của cô cũng đang rung liên hồi, chắc là tin nhắn của mấy đứa bạn ấy mà—— Dù sao đã nhận lời tham gia và để lộ mặt trên chương trình lớn thế này thì dĩ nhiên là phải chuẩn bị sẵn tâm lý bị người quen nhận ra.
Chẳng qua là cô không nghĩ chương trình này hot đến thế.
Làm Nguyễn Nhuyễn rất muốn biến mất, không muốn đối mặt với một tràng dài câu hỏi mà cô phải trả lời, cho nên cô tắt nguồn điện thoại luôn.
Đây là thời gian nghỉ dưỡng du lịch của cô, cô không muốn để những chuyện này làm phá bĩnh bầu không khí đang lãng mạn vui vẻ.
Công việc của Giang Ngôn Trạm có vẻ phức tạp, chương trình chiếu xong luôn rồi mà tay anh vẫn chưa rời điện thoại.
Nguyễn Nhuyễn xoay người, ôm tay anh hỏi: “Cục cưng, có chuyện gì mà trông anh căng thẳng thế? Có riêng tư lắm không, kể em nghe được không?”
“…… Được chứ.” Giang Ngôn Trạm hạ điện thoại xuống vừa với tầm nhìn của cô, “Với em thì không có gì phải giữ riêng tư đâu.”
Sự tin tưởng mười phần này làm Nguyễn Nhuyễn hạnh phúc lâng lâng, nhào tới hôn vài cái thể hiện tình yêu liền, cực kì vui vẻ: “Em cũng vậy á, với anh thì không có gì gọi là riêng tư hết.”
Cô thậm chí nghĩ, nếu một ngày nào đó đột nhiên Giang Ngôn Trạm hỏi cô có phải là cục kẹo dẻo thành tinh không, cô sẽ thẳng thắn thừa nhận, tuyệt không che giấu.
…… Nhưng mà làm sao mà Giang Ngôn Trạm nghĩ tới được để mà hỏi cơ chứ.
Tốc độ thao tác của anh ngày càng nhanh, Nguyễn Nhuyễn xem mà hoa cả mắt. Anh ta mở khung chat, nhắn nhắn gì đó, đóng lại, rồi lại mở một khung chat khác, tiếp tục nhắn gì đó. Chữ còn đọc không kịp chứ đừng nói tên người nhận, nói thật là anh ta mà có đang nhắn tin mập mờ với ai thì cô cũng đọc không kịp để mà bắt quả tang luôn ý chứ.
Nguyễn Nhuyễn choáng váng: “Sao mà anh quản lý được hết hay vậy……”
“Làm nhiều thì quen thôi, chỉ cần lướt sơ qua là biết nội dung ấy mà.” Giang Ngôn Trạm nói, “Cũng không phải chuyện nghiêm trọng gì.”
Nguyễn Nhuyễn vẫn chưa hiểu mô tê gì, hỏi: “Nhưng là chuyện gì mới được?”
“Em đã từ chối không nhận trả lời phỏng vấn trực tiếp, mà bài đăng công bố Trạng Nguyên chính thống bao giờ cũng chỉ đăng mỗi thông tin cá nhân thôi, cho nên hình ảnh đính kèm chỉ có thể là hình chụp lén không thông qua chính chủ đồng ý, theo lý thì không được làm như thế.” Giang Ngôn Trạm dừng thao tác, “Đại khái vài người phải chịu tí trách nhiệm về hành động của mình ấy mà.”
Căn phòng không bật đèn, chỉ có ánh sáng từ màn hình TV chiếu ra, hắt lên một nửa khuôn mặt của Giang Ngôn Trạm. Ồ ôi y hệt kim chủ quyền lực một tay che trời luôn.
Nguyễn Nhuyễn nhìn mà liêm sỉ muốn rớt hết, không nhịn nổi hôn người ta thêm một cái: “Cục cưng ngầu quá à.”
Giang Ngôn Trạm: “……”
“Ý anh là, em bị người ta chụp lén……” Nguyễn Nhuyễn hỏi lại, “Sau đó anh ra mặt giải quyết để bảo vệ danh dự cho em ó hỏ?”
Giang Ngôn Trạm “Ừ” một tiếng lạnh tanh, quay sang nhìn cô: “Cho nên, em có thấy là trả công bằng vài cái hôn như thế là quá ít không?”
…… Chời má nhõng nhẽo đòi hỏi bằng cái mặt tổng tài bá đạo đó trí mạng quá.
Nguyễn Nhuyễn vô cùng phối hợp, cười cười: “Đúng là ít thật nha.”
Giang Ngôn Trạm cất điện thoại, ôm eo cô: “Xong rồi.”
“Cục cưng ngầu đét luôn.” Nguyễn Nhuyễn lại hôn nịnh anh, “Sao mà giỏi thế không biết.”
…… Nghe không khác gì dỗ con nít luôn.
…… Nhưng lại rất chi là gu anh.
Giang Ngôn Trạm trưng ra bản mặt đã thích muốn chết nhưng vẫn phải chơi trò tổng tài bá đạo lạnh lùng cho bằng được, cũng hôn đáp lại Nguyễn Nhuyễn: “Tạm chấp nhận.”
Nhưng chưa kịp chuồn đã bị Nguyễn Nhuyễn ấn đầu giữ lại.
Giang Ngôn Trạm lập tức bị khóa chết, đẩy sao mà nổi cô, chỉ có thể để yên cho Nguyễn Nhuyễn hôn sâu hơn.
Tính Nguyễn Nhuyễn đó giờ ngay thẳng bộc trực, cho dù bị dân cư mạng kéo vào thị phi chửi mắng thế nào cô cũng không quan tâm—— những thứ đó không hề ảnh hưởng được cuộc sống của cô.
Nhưng không có nghĩa là Giang Ngôn Trạm cũng sẽ không để ý. Cho dù là ai thì khi thấy người yêu mình bị đưa ra đầu sóng ngọn gió làm đối tượng cho kẻ khác thóa mạ chỉ để mua vui thì đều sẽ khó chịu cả thôi.
Những người tung ảnh chụp lén Nguyễn Nhuyễn là một, mà hai là…… Giang Tuyết Phi.
Chỉ cần nhìn đoạn intro là đã biết ngay ekip cố tình nhắm vào ngoại hình và giới tính Alpha của Nguyễn Nhuyễn để đẩy truyền thông bẩn rồi.
Giang Tuyết Phi có thể không cố ý…… Không, chưa chắc chị ta đã biết chuyện.
Bởi vì nếu là chị ta trực tiếp chỉ đạo, thì có cho mười lá gan chị ta cũng không dám chơi trò này với anh đâu.
Nhưng dù gì cũng là nhân viên công ty chị ta, nếu đã dám xài mưu hèn kế bẩn để đẩy nhiệt độ, thì quýt làm cam chịu thôi.
……
Những suy nghĩ linh tinh cùng cảm xúc khó chịu chạy đầy trong tâm trí Giang Ngôn Trạm, bị anh cưỡng chế vây lại, đẩy vào trong một góc.
Chơi cho đã mấy ngày này rồi tính sau.
Nhưng nụ hôn ấm nóng của Nguyễn Nhuyễn, cánh tay mảnh khảnh của cô vòng qua cổ anh, hơi thở ngọt ngào nóng rực, vừa mạnh mẽ lại vừa mềm mại dịu dàng, vô cùng đúng gu.
Anh lập tức đắm chìm vào trong mật ngọt ái tình đó.
Những cảm xúc khó chịu kia biến mất không dấu vết, như chưa từng tồn tại.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]