Tú Linh thấy Hoàng Đông cứ đứng mãi ở đó như người vô hồn thì không đành lòng, cô đang định tiến lên khuyên anh vài câu thì Việt Phong gọi cô lại.
- Tú Linh, lại đây đi.
Đợi cô lại gần rồi anh mới nói.
- Cậu ta rất cứng đầu, em có khuyên cũng vô ích thôi.
- Vâng.
Thấy sắc mặt anh nhợt nhạt, Tú Linh lập tức quay lại đỡ anh, cô lo lắng hỏi.
- Anh còn ổn không?
- Anh nghỉ ngơi một lúc sẽ khoẻ lại ngay thôi.
Minh Hạ mất máu nhiều lại thuộc nhóm máu hiếm, kho máu bệnh viện không có nhiều máu dự trữ như vậy nên chỉ có thể lấy nguồn máu từ chỗ anh. Bây giờ sắc mặt anh trắng bệch đến đáng sợ. Tú Linh lo anh sẽ ngã xuống nên đưa tay ra dìu anh vào một phòng nghỉ gần đó, sau đó cô bé chạy vội ra ngoài mua đồ về bồi bổ cho anh. Lúc trở về suýt nữa đã va phải người khác, không phải cô bé không nhìn đường mà người kia đi quá vội, giống như một cơn gió vậy, cô còn chưa kịp nhìn rõ mặt anh ta thì người đã biến mất ở ngã rẽ rồi.
Hướng anh ta đi hình như là phòng bệnh của Minh Hạ.
Đình Khôi vừa nhận được tin thì lập tức chạy đến bệnh viện, vì quá vội mà anh ta mặc nguyên bộ đồ ở nhà đến, chân cũng xỏ hai chiếc dép khác nhau, nhìn vô cùng nhếch nhác.
Thấy Hoàng Đông cả người đầy máu, anh ta tức đến đỏ mắt.
- Mạc Hoàng Đông, đây là cách anh bảo vệ cô ấy đấy à?
Hoàng Đông không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/npc-phan-dien-la-ban-trai-toi/921743/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.