Minh Hạ mở bừng mắt ra, tức thì trước mặt cô lại là căn phòng quen thuộc.
Cô cuối cùng cũng nhớ được nguyên chủ là ai, vì sao cô ấy lại trở thành người chạy việc vặt chuyên nghiệp, nhưng những điểm mấu chốt khiến cô ấy mất mạng cô lại không tài nào nhớ lại được, cô cũng không nhớ được mình gặp và cứu Hoàng Đông từ khi nào.
Minh Hạ ngồi thừ ra ở trên giường vài phút mới đứng dậy đi thay đồ, cô đội mũ lưỡi trai, đeo khẩu trang và loại kính chuyên dụng có thể nhìn vào ban đêm lên rồi bắt đầu trèo tường đến nhà họ Lâm.
Mặc dù ký ức cô nhìn thấy là của nguyên chủ Lâm Minh Hạ, nhưng cô có dự cảm mãnh liệt rằng cô và Lâm Nguyệt có quan hệ mật thiết với nhau, lại nói Lâm Nguyệt sống ở nhà họ Lâm mười một năm, cho dù có mất ký ức thì cũng sẽ thấy cảm thấy quen thuộc, cô đến đó chắc chắn có thể tìm thấy manh mối hữu dụng.
Khi cô đang tìm cách trèo tường ra ngoài mà không để người trong biệt thự phát hiện, hệ thống chợt hỏi cô.
[Ký chủ, cô chắc chắn muốn quay lại nơi đó?]
Ngoại trừ giao nhiệm vụ và cảnh báo cô, hệ thông chưa bao giờ vượt quá quyền hạn của mình, nhưng hôm nay nó lại hỏi cô, nghe ý thì có vẻ nó không muốn cô đến đó cho lắm. Minh Hạ khó hiểu hỏi lại nó.
[Tao không thể đến đó sao?]
Lần này hệ thống không trả lời cô, Minh Hạ yên lặng chờ thêm khoảng một phút nữa mới lại tiếp tục trèo tường ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/npc-phan-dien-la-ban-trai-toi/921716/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.