Trở về phòng, Minh Hạ tức tốc chạy đến bật máy tính lên, không ngừng gọi.
"Cổ Đoá, cô ngủ chưa?"
"Cổ Đoá."
Minh Hạ gọi một lúc, đầu dây bên kia mới có tiếng trả lời.
"Sao vậy?"
Lúc cô ấy trả lời, Minh Hạ đã lăn trên giường được vài vòng rồi, mặt cô lúc này cực kỳ đỏ, không rõ là xấu hổ hay quá kích động.
"Mạc Hoàng Đông nói thích tôi, anh ta muốn theo đuổi tôi. Tôi phải làm thế nào bây giờ?"
Cổ Đoá đợi cô nói xong mới hỏi.
"Thế cô có thích anh ta không?"
Thích không?
Minh Hạ không rõ nữa, nhưng cô biết là cô cực kỳ sợ anh ta. Cho dù bây giờ anh ta đối tốt với cô thì cô vẫn sợ một ngày nào đó anh ta đổi ý rồi giết chết cô.
"Tôi không ghét cũng không thích anh ấy. Cùng lắm chỉ coi như bạn bè thôi."
Mà hình như cũng không giống lắm, bởi vì ở nhà cô có rất nhiều anh em chí cốt, bọn họ cũng có người từng tỏ tình với cô, nhưng cô không phản ứng mạnh như vậy, đa phần đều cho là bọn họ nói đùa rồi thôi.
Cổ Đoá không biết suy nghĩ của cô, khách quan nói.
"Vậy thì cứ nói thẳng suy nghĩ của cô với anh ta thôi."
Minh Hạ dở khóc dở cười.
"Tôi không dám, tôi sợ tôi nói ra rồi, cửa phòng cũng không ra được nữa."
Cổ Đoá lại nghiêm túc suy nghĩ một hồi, nghiêm túc đưa ra lời khuyên.
"Vậy không nói nữa, cứ phối hợp với anh ta thôi."
"Nhưng anh ấy rất đẹp trai, tôi sợ mình không kháng cự được mà đổ trước sắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/npc-phan-dien-la-ban-trai-toi/921696/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.