Kể từ lúc nhỏ bước ra sàn nhảy, Ken đã chăm chú nhìn theo, dù Khánh Hạ có cố làm trò gì thì Ken vẫn như thế, im lặng và nhìn về 1 phía! Ken biết nhỏ đã bị tổn thương rất lớn nên mới hành xử như vậy, Ken nghĩ thế là vì trong khoảng thời gian qua, dù là mọi chuyện có tệ đi nhưng nhỏ vẫn chưa bao giờ biểu hiện như vậy, chắc hẳn đã tới giới hạn nên nhỏ mới thả trôi bản thân như thế! Còn nhớ lúc còn ở chung, có lần Ken trêu nhỏ, bảo rằng nhỏ hãy múa cột ọi người coi, nhỏ còn bảo rằng có chết cũng ko, trông kì cục chết được, nhỏ nói mà mặt mày đỏ ửng cả lên, tếu nhưng đáng yêu! Nhỏ còn tự vỗ ngực bảo rằng bản thân đã học qua 1 lớp múa cột nhưng cảm thấy ko hợp nên bỏ! Tổn thương vì cái bạt tay đó hay là vì lý do nào khác? Ko thể phủ nhận cơ thể Ken cũng nóng bừng khi nhìn Pj nhảy! Chết tiệt! Sao lại có tểh cuốn hút đến như thế! Vốn ko nghĩ nhỏ lại thành thạo đến như thế! Ken cảm nhận được cổ họng mình bắt đầu khô kahn. Nhìn những con sói đang chờ ăn mồi kia, Ken chỉ muốn bản thân vào vai thợ săn bắn chết những con sói kia! Chẳng còn là gì của nhau nữa nhưng quả thật ko can tâm khi chứng kiến sự việc này! Đáng lý nhỏ nên ý thức được bản thân mình đang gặp nguy hiểm như thế nào mà dừng ngay việc đang thực hiện! Cứ mỗi lần Pj tựa vào thân cột tạo nên những đường uốn lượn thì phái dưới lại vang lên tiếng hò hét, số người dùng điện thoại ghi hình lại rất nhiều, cả người DJ như cũng feel vào những giai điệu của mình! Dù là nhỏ ăn mặc rất dỗi bình thường, chỉ có chiếc áo là ngắn 1 tí nhưng vẫn dư sức đốt cháy bầu ko khí, có thể vì cách ăn mặt nửa kín nửa hở như vậy càng gợi nhiều cảm giác cho người xem!Ken thầm tạ ơn trời vì cách chưng diện của nhỏ hôm nay, nếu hôm nay nhỏ mặc váy hay những trang phục gì đại loại thế đính kèm là đôi giày cao gót thì hẳn mọi chuyện sẽ ko ổn chút nào hết... Nhỏ kết thúc màn nhảy của mình cuả mình trng sự tiếc nuối của mọi người, duy chỉ có Ken là thấy vui mừng và thầm thở phào nhẹ nhõm. Nhìn dáng đi loạng choạng của nhỏ bước về phiá nhà vệ sinh, nhiều con sói mon men tới gần nhưng đều bị nhỏ gạt ra, vì Pj đang là trung tâm của sự chú ý nên họ cũng ko dám làm gì quá đà! Pj vào nhà vệ sinh nôn thốc nôn tháo, khó chịu! Xung quanh sự vật xoay vòng vòng, dường như mọi thứ đều nhân đôi nhân ba lên, người ta thường nói uống rượu vào sẽ quên hết muộn phiền, vậy tại sao Pj lại ko càm thấy như thế mà còn cảm thấy ngược lại, mọi nỗi đau được khắc họa đến mức chân thật, những thứ bản thân luôn trốn tránh nay cũng hiện ra rõ ràng. Nhỏ mở nước đầy lavabo rồi úp mặt xuống đó, đến khi ko thở được nữa mới trồi lên, cứ như vậy mà 2, 3 lần... chán chê nhỏ bước ra ngoài. - Em, đi chơi với anh! – kẻ này đã đứng đợi ở phiá ngoài từ rất lâu rồi. - Đi ra! Ko có hứng thú! – giọng lè nhè, bàn tay yếu ớt đẩy ra. Nhưng mọi thứ dường như đều vô ích, cứ đẩy tên đó càng sấn vào, ép nhỏ vào sát tường, đưa mặt lại sát cơ thể ngửi lấy mùi hương phát ra từ nhỏ, điều đó càng khiến kẻ đó thấy hưng phấn thêm. - Bỏ ra! Ko thích đâu! – Pj đấm uỵch uỵch vào người tên đó. - Anh sẽ cho em 1 đêm khó quên, được ko? – cười 1 cách xấu xa. Kẻ đó chỉ vừa lần mò đến nút quần của Pj thì đã bị 1 lực khiến cơ thể bật ngược ra. - Thằng khốn! Định giở trò sao? Pj nghe 1 tiếng nói rất quen nhưng chẳng biết là ai nữa. Ken lao vào đánh túi bụi, dù là kẻ đó có lạy lục van xin thế nào Ken cũng ko ngừng tay, mãi cho đến khi có người trong quán chạy lại can ngăn, Ken mới bất đắt dĩ mà buông ra. Đến khi quay lại tìm thì thấy Pj ngồi co ro 1 góc, úp 2 mặt xuống đầu gối như hình hài của 1 bào thai trong bụng mẹ, cảm giác muốn che chở lại trỗi dậy... - Mình về đi anh! Để con bé ọi người ở đây trông coi! Trễ rồi!- Khánh Hạ cất lời, chuyện Ken vừa làm khiến chị ta ko vui. - Em về trước đi! Anh đưa cô ấy về nhà đã! Chià khoá đây! Chẳng chờ chị ta phản ứng, Ken đã nhét chìa khóa xe vào tay chị ta rồi bế sốc Pj lên tay, Pj bế nhỏ vào căn phòng riêng, quay trở lại ra ngoài tìm kiếm chiếc áo nhỏ đã cởi ra, hên là chiếc áo vẫn còn ở đó mà ko bị ai lấy đi, xem xét kĩ lưỡng rồi Ken chu đáo giúp nhỏ mặc lại chiếc áo ấy, sau đó còn cẩn trọng cởi áo khoác mình ra mà khoác lên người nhỏ. Chỗ để chìa khóa thì đã quá quen thuộc, vì vậy, lấy chìa khóa xong, tên đó chu đáo chở Pj về nhà. Vừa cõng nhỏ trên vai, Ken vừa tra chìa khóa vào nhà, nhỏ đã ngủ rồi nhưng cứ nói mơ gì đó về mẹ mình, rồi than khóc, nước mắt cứ liên tục trào ra, rồi nhỏ còn bảo nhỏ đau lắm... Ken chứng kiến mà thấy đau lòng, vẫn khó có thể tin người con gái này lại có những hành động kia... Chỉ có thể như vầy thôi chứ chẳng thể nào hơn được, Pj như thế này, Ken lại có cảm giác nhỏ là Pj của ngày xưa... Bước chân vào nhà, chỉ cảm thấy sự lạnh lẽo, Ken nhìn nhỏ rỗi tự hỏi, chẳng lẽ từ lúc dọn về đây, ngày nào cuộc sống của nhỏ cũng như thế này sao? Bế nhỏ trên tay thế này rồi chẳng muốn buông ra nữa! Ken đặt nhỏ lên giường rồi bê ra 1 chậu nước nhỏ giúp nhỏ lau mặt, lau chân, lau tay... Ken tự cho phép bản thân cùng nhỏ nằm trên 1 chiếc giường, Ken ko làm gì cả, vẫn giữ khoảng cách chừng mực, chỉ là nằm im, nhìn người con gái mà bản thân đã đặt tình yêu vào... Rồi chẳng thể cầm lòng được mà đặt lên môi nhỏ 1 nụ hôn, 1 cái hôn nhẹ nhàng, sao đến bây giờ Ken cảm nhận được đôi môi đó lại ngọt đến như thế! Cảm giác yên bình lại quay trở về, Ken vẫn mặc kệ, chỉ duy nhất trong đêm nay, Ken cho những cảm xúc xưa cũ tồn tại, rồi sáng nay và những ngày sau nữa, Ken sẽ quay trở lại nếp sống thường nhật, 1 cuộc sống ko có sự hiện diện của người con gái này! ‘ Yêu là đau đớn, Tình yêu chỉ toàn đau khổ. ... Nhưng đau khổ cũng vẫn thật đẹp, giống như em vậy. Hi vọng hóa thất vọng và ước mơ cũng chỉ là tuyệt vọng. Càng yêu nhau lắm, càng đau khổ nhiều. Anh cứ mộng tưởng hy vọng lần này sẽ khác Cuối cùng, dù bao năm đã qua, chẳng có gì là ‘mãi mãi’. ... Anh cứ ngỡ mình đã tìm được tình yêu. ... Tâm trí anh chẳng hề thay đổi, ngay từ giây phút đầu tiên Nhưng giờ, chỉ toàn nỗi đau, chỉ vì em Chỉ vì giọng nói lạnh lùng của em mà anh thay đổi, mà anh cũng hờ hững Thật khó để trở lại, giữa em và anh, xa ngày càng xa. ... Thiếu vắng em, anh sẽ gục ngã. Cuối cùng, thì là lỗi của ai, chẳng còn tình yêu nữa. Trống rỗng, nhạt nhòa, có lẽ tình đôi ta chỉ còn là vậy Cuối cùng, cuối cùng, vẫn chỉ là người xa lạ mà thôi ... Tôi ko hề nhận ra, chỗ trống em từng ở đó, tôi tới chừng nào. ‘ ( Without you – G-Dragon) ( Nguồn dịch: BBFC – Youtube)
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]