Lâm Trản: "Chờ chút!"
Thẩm Tức đang chuẩn bị rời đi, nghe thấy lời nói của cô liền quay người lại: "Sao thế?"
Sau một trận giằng co trong đầu, cô vẫn lựa chọn nói ra sự thật: "Cái này vừa nãy tớ mới thổi nó."
Việc nhỏ không nhịn ắt hỏng việc lớn, ngộ nhỡ để Thẩm Tức phát hiện ra không biết sẽ nghĩ gì về cô nữa...
Thẩm Tức còn chưa kịp nói gì thì Dư Tinh đã mở miệng: "Tớ có khăn ướt! Lấy nó lau là được!"
Nói xong liền nhanh chóng chạy về lấy khăn ướt.
Tình địch gặp nhau đều đỏ mắt tía tai, ai nấy cũng âm thầm ra sức.
Chẳng muốn để bên kia giành được miếng ngon.
Đợi Dư Tinh cầm khăn ướt tới, Thẩm Tức lau sạch còi.
Lâm Trản bất mãn: "Cậu không có còi à?"
Đã lấy đồ của cô rồi mà còn ghét bỏ như thế.
Thẩm Tức sửng sốt một lát mới đáp: "Không lấy kịp."
Huống hồ, anh còn tưởng cô cầm cái còi chỉ để ra vẻ thôi, ai dè cô thực sự biết thổi chứ.
Dù đã lau qua nhưng khoảnh khắc Lâm Trản thấy Thẩm Tức đưa chiếc còi vào miệng kia...
Bất chợt, một luồng nhiệt nóng bỏng bốc lên từ sau cổ.
Cô sờ gáy, cúi đầu cười nhẹ.
*
Kế tiếp là phần thi chạy tiếp sức, Tôn Hồng và Tề Lực Kiệt cũng tham gia, Lâm Trản đương nhiên phải cổ vũ cho bọn họ.
Chạy luôn là thế mạnh của lớp 3, và tất nhiên lớp bọn họ giành hạng nhất.
Chốc nữa sẽ tiếp tục thi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/not-ruoi-le-nho/3363795/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.