Lúc xe chạy tới nhà trời đã tối muộn rồi, Lão phu nhân không cho mở cửa, bọn họ chỉ có thể đi cửa sau. Cậu Cả ôm Hứa Trùy Nhi đi vào sân liền bị mấy hạ nhân vây lấy, mồm năm miệng mười nói: “Lão phu nhân đã dặn, phòng phía Tây đã dọn dẹp xong rồi…”
“Cút!” Cậu Cả ném lại một câu rồi lập tức đi vào nhà lớn, một hạ nhân lẽo đẽo theo sau, khom lưng cúi đầu nói: “Lão phu nhân đã dặn…cậu Cả đã về thì đến gặp bà.”
Cậu Cả đặt Hứa Trùy Nhi lên giường lớn của hai người họ, không nói gì, thậm chí cũng không thèm mở ga giường ra xem, quay đầu đi theo bà thím kia.
Cạch, cửa phòng đón lại, Hứa Trùy Nhi đợi thêm một lúc mới dám bước ra. Cậu nơm nớp lo sợ, thắt chặt vạt áo, vuốt váy thẳng lại, cẩn thận ngồi ở mép giường. Căn phòng này đã được sắp xếp lại, bàn, khăn trải đều là mới, trong bình còn cắm cây hoa mào gà, có lẽ là để chào mừng cậu về nhà. Hứa Trùy Nhi mím môi, cúi thấp đầu, lấy tay áo lau nước mắt.
Rất muộn rồi, cậu Cả mới quay lại. Bước vào phòng thấy Hứa Trùy Nhi ngồi đó, anh chốt cửa, sau đó thổi tắt nến trong phòng chỉ để lại một cây, anh cầm cây nến đi qua, đặt trên khung đầu giường.
Hứa Trùy Nhi đứng dậy, vội vàng muốn nói gì đó, nhưng không thể nói ra miệng. Anh hạ mi mắt nhìn cậu, đưa bàn tay chạm vào nút áo cậu.
Hứa Trùy Nhi không dám ngẩng đầu, chỉ kinh hoảng cầm lấy bàn tay kia, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/not-ruoi-ben-ma/1302941/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.