Lưu Vô Vấn để tay lên bả vai Lữ Yên Hàn, ánh mắt cũng nhìn về bóng lưng thướt tha vừa rời đi, cà lơ phất phơ nói: “Lữ huynh đây là khó rời mắt khỏi giai nhân trong lòng nha.”
Lữ Yên Hàn không trả lời, sải bước đi về bên trái điện, nhưng không phủ nhận tức là ngầm đồng ý.
Lưu Vô Vấn lắc đầu, mỉm cười, nội tâm cảm thán: Không nghĩ tới cây vạn tuế hai mươi năm không nở hoa thế nhưng còn có một ngày thích người khác, thật đúng là kỳ lạ. Đến tột cùng là đã thích từ trước hay sau khi quay về kinh thành mới thích đây?
Đương nhiên, hắn ta vì thế mà hào hứng, hắn ta còn tưởng Lữ Yên Hàn sẽ giống như hắn ta, cô độc suốt quãng đời còn lại.
Bỗng nhiên một nỗi buồn xẹt qua mắt Lưu Vô Vấn, sau đó hắn ta lắc đầu một cái, khôi phục lại dáng vẻ phong tình vạn chủng, đuổi theo: “Lữ huynh không nói cũng được, vì hiện nay ta vô dụng nên không muốn nói với ta đúng không, ta nghe nói cách đây mấy ngày ngươi đưa quà tới phủ công chúa, chúng ta quen nhau lâu rồi mà không thấy ngươi tặng gì cho ra, đúng là xấu tính.”
Lữ Yên Hàn cũng biết nếu Lưu Vô Vấn không nghe được câu trả lời chắc chắn sẽ không bỏ qua, vội vàng dùng lời chặn miệng hắn ta. “Lễ đã chuẩn bị xong, rượu Giang Xuân đang ở phủ của ta.”
Mắt Lưu Vô Vấn sáng lên, hắn ta háo hức chờ đợi được nếm thử vị rượu, nói nhỏ: “Ta nghe nói chỉ cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/not-chu-sa-cua-the-tu-gia/4617544/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.