Hai dì cháu đi mua sắm, cô Mai nhiệt tình lựa chọn váy áo cho Tĩnh Hàm không hề có dấu hiệu bất thường, tuy nhiên Tĩnh Hàm vẫn không thả lỏng cảnh giác.
Mắt thấy thời gian không còn sớm, cô nói:
“Chúng ta mua thế này cũng đủ rồi, về nhà thôi.”
Trong thoáng chốc ánh mắt của cô Mai lộ ra vẻ lúng túng nhưng rất nhanh sau đó đã che giấu kịp, cô ấy nói:
“Cũng được, chúng ta ra xe thôi... ôi trời ơi...”
Đột nhiên lúc này một đứa nhỏ cầm cây kem chạy tới va vào cô Mai khiến trước người cô ấy dính một vệt kem tươi.
Mẹ của đứa bé vội vàng lên tiếng:
“Xin lỗi đứa nhỏ nghịch quá, tôi lau giúp chị nhé.”
Vừa nói mẹ của đứa bé vừa rút khăn giấy ra muốn lau vết kem trên áo cô Mai, tuy nhiên đã bị cô ấy lập tức né tránh, trên mặt lộ vẻ khó chịu:
“Thôi khỏi đi, trông chừng thằng nhỏ cẩn thận vào. Thật xui xẻo.”
Dứt câu cô Mai xoay người tiến vào nhà vệ sinh, đương nhiên Tĩnh Hàm cũng đi theo, nhìn hành vi khi nãy của cô ấy, cô cảm thấy như thế rất bình thường, nếu cô ấy tỏ ra rộng lượng cười nói với mẹ con đứa trẻ kia thì mới là lạ đấy.
Tĩnh Hàm đi vào nhà vệ sinh nữ vệ sĩ đương nhiên không đi theo, cô đứng bên ngoài nói vọng vào:
“Dì cần cháu giúp gì không?”
Tuy nhiên bên trong không nghe cô Mai lên tiếng, lấy làm lạ Tĩnh Hàm tiến đến buồng vệ sinh cô ấy vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/not-chu-sa-cua-dai-lao/3479749/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.