“Tĩnh Hàm, em đúng là đồ lẳng lơ, hết lên giường với một ông già để đổi quyền thế tới phải lòng bênh vực thằng nhãi Hoàng Long.”
“Em phóng đãng y hệt mẹ em vậy.”
“Ha ha, anh sẽ đến tìm em thỏa mãn em ngay đây.”
Đôi mắt của Tuấn Hào phủ đầy tơ máu, râu ria mọc đầy cằm, đầu tóc rối bời bết bát, hoàn toàn không nhìn ra dáng vẻ đĩnh đạc dương quang của lúc trước nữa.
Tháo bỏ mặt nạ, con người thật của Tuấn Hào chính là một kẻ biến thái khát máu.
...
Kỳ thi tốt nghiệp phổ thông đã tới, Tĩnh Hàm không hề có áp lực thành công vượt qua cửa ải cuối cùng của đời học sinh.
Sở Thần đậu xe trước cổng trường thi đợi cô, vừa thấy người đã lập tức bước tới xách cặp giúp cô.
Vào xe, Sở Thần chu đáo điều chỉnh điều hòa về nhiệt độ phù hợp, sau đó lấy nước và bánh ra cho Tĩnh Hàm ăn rồi mới khởi động xe chạy đi.
Ban đầu Tĩnh Hàm không quá quen với cách chăm bạn gái như chăm con của anh, nhưng cô không góp ý với anh mà là học cách thích nghi, huống chi ngại thì ngại, cô cũng khá thích được lo lắng chu đáo thế này.
“Mẹ anh đang ở nhà đợi chúng ta đấy, bà ấy nghe em vừa thi xong bèn tự tay xuống bếp nấu một bàn thức ăn ngon bồi bổ em, anh nhìn mà ghen tị luôn.”
Tĩnh Hàm giật mình gấp gáp hỏi:
“Mẹ anh đến chơi sao anh không nói em biết trước? Em... em có cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/not-chu-sa-cua-dai-lao/3479735/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.