Nằm trong lòng ngực ấm áp lại an toàn của Sở Thần, Tĩnh Hàm đã sớm lệ rơi đầy mặt.
Cô rất muốn bất chấp tất cả đều sa vào mật ngọt mà anh tặng cho nhưng cô không dám, cô sẽ chết mất nếu bị anh bỏ rơi.
Địa vị thân phận của hai người quá khác nhau, cô không thể dễ dàng trao con tim cho anh chỉ bằng những lời nói ngọt ngào được.
Cô sợ hãi...
“Ngài Trầm, anh đừng như vậy, tôi không dám nhận sự ưu ái này của anh đâu, tôi sẽ làm tốt bổn phận của mình.”
Cô gái nhỏ bị anh ôm vào lòng nghe anh hứa hẹn xong vẫn tỏ rõ thái độ giao dịch với anh, điều này khiến anh cảm thấy bản thân quá vô dụng.
Là anh không thể cho cô cảm giác an toàn.
Sở Thần đẩy Tĩnh Hàm ra, thấy trên mặt cô toàn là nước mắt khiến anh đau lòng không thôi.
Anh đi vào nhà tắm lấy ra một cái khăn lau mặt cho cô, hành động chăm sóc tỉ mỉ này khiến cô hơi thẹn thùng.
Xong xuôi, Sở Thần hỏi:
“Em không tin anh sao?”
Tĩnh Hàm hơi cúi đầu, tay đan vào nhau, ngón cái hơi cự nguậy.
“Tin...”
Sở Thần không nể mặt mà vạch trần cô.
“Em có biết mỗi lần em nói dối thì ngón tay của em sẽ vô thức cử động này không?”
Tĩnh Hàm kinh ngạc mở to mắt nhìn anh, sau đó nhanh chóng giấu tay vào áo che lấp việc bản thân đang chột dạ.
Hành động ngây thơ này trực tiếp chọc cười Sở Thần.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/not-chu-sa-cua-dai-lao/3479732/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.