“Ha...”
Phụt!
Tuấn Hào thỏa mãn ngâm dài một tiếng rồibắn lên trên mặt Tĩnh Hàm.
Nhìn gương mặt xinh đẹp của thiếu nữ phủ đầy nước cốt và nước mắt, Tuấn Hào nhếch môi cười nhạo một tiếng rồi kéo khóa quần lên, sau đó nói:
“Chuẩn bị đi, đợi đến lúc em phát dục đầy đủ rồi, tôi sẽ biến em thành người đàn bà của tôi.”
Dứt câu Tuấn Hào bình tĩnh rời khỏi phòng, để lại Tĩnh Hàm nằm dài trên giường, môi bị cắn đến bật máu, trong miệng phát ra từng đợt tiếng khóc nghẹn ngào.
Không biết qua bao lâu, Tĩnh Hàm lê tấm thanh dính đầy thứ dơ bẩn vào phòng tắm, nước lạnh xối xuống, cô run rẩy ôm lấy chính mình.
Từ khi biết bản thân không phải con gái của nhà họ Lưu, cô đã muốn rời đi, nhưng cha mẹ nuôi không cho, họ nói nếu để người ngoài biết họ vừa nhận con ruột về đã đuổi cô đi thì sẽ bị người ngoài đàm tiếu ảnh hưởng đến danh dự.
Vì thế họ tìm mọi giá để buộc cô ở lại ngày ngày tìm cách tra tấn. Lúc trước họ yêu thương cô nhiều bao nhiêu thì bây giờ lại tàn nhẫn với cô bấy nhiêu.
Có đôi khi cô tự hỏi tình cảm có thể nói thay đổi là thay đổi như vậy sao? Hay là trước kia họ căn bản không hề thương cô?
Tĩnh Hàm cảm thấy mình quá khổ sở, trước khi Tuấn Hào trở về cô đã bị tra tấn thảm, hiện tại có mặt anh, cuộc sống của cô càng thảm hơn.
Anh chẳng những muốn hành hạ thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/not-chu-sa-cua-dai-lao/3479656/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.