Tiền Vũ cũng đi lên, chọc chọc gà rừng cậu cầm trên tay, nói: "Triệu Hàm đại ca, có thể cho đệ mấy cọng lông của con gà rừng này không? Muội muội của đệ cứ luôn quấn lấy đệ, đòi đệ làm cho nó một quả cầu lông gà rừng..."
Tiểu Thạch Đầu không thèm cho cậu mặt mũi cười khúc khích nói: "Không phải là do huynh khoác loác nói mình có bản lĩnh tự bắt gà rừng hay sao. Khoe khoang quá lố rồi à? Không có cách nào bắt được đúng không? Còn tới xin Triệu Hàm ca giúp đỡ..."
"Thạch Đầu thối, đệ có thể giữ lại chút mặt mũi cho ca đây hay không hả, nói sao ta cũng lớn hơn đệ hai tuổi. Đệ có hiểu đạo lí kính lão tôn hiền(1) hay không vậy!” Tiền Vũ tức giận gào lên, hai tên tiểu tử lại bắt đầu cãi nhau ầm ĩ, vô cùng náo nhiệt.
(1) Kính lão tôn hiền: kính trọng người già tôn quý người hiền tài
"Cha, bọn con về rồi!” Tiểu Thạch Đầu còn chưa vào cửa đã hưng phấn hét lớn, giống như sợ người khác không biết cậu “khải hoàn” trở về vậy.
Dư Hải đang vùi đầu đan giỏ trúc ở trong sân, nghe thấy trước cửa ồn ào thì ngẩng đầu lên, kinh ngạc nói: "Tiểu Văn, Tiểu Vũ, Hàm Tử, sao các cháu lại tới đây? Tiểu Liên, mau dọn băng ghế ra cho khách..."
Tiền Văn ôn hòa ngăn cản Dư Hải định đứng lên, cười nói: "Đại Hải thúc, không cần đâu, cháu và Tiểu Vũ cũng phải về nhà rồi. Tiểu Thảo, giỏ rau cải dại này để ở đâu đây?"
Tiểu Liên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nong-vien-tu-cam/3121807/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.