Dư Hàng thấy tầm mắt của em gái đảo quanh quần áo trên người mình, ánh mắt lóe lên một chút, cố nặn ra một nụ cười: "Cái đó… Chỉ là lúc di chuyển vật liệu gỗ, không cẩn thận quẹt phải nhánh cây thôi…”
"Quẹt trúng nhánh cây không phải sẽ tạo thành lỗ rách ba góc hay sao? Vì sao lại trở thành từng đường từng đường rồi?” Tiểu Thạch Đầu thích leo cây, trên quần áo thỉnh thoảng cũng sẽ bị quẹt rách, cậu có chút nghi ngờ hỏi.
Dư Hàng giả vờ ho khan một tiếng, nói: "Huynh nói quẹt nhánh cây thì chính là quẹt nhánh cây, trẻ con chớ nhiều chuyện!… Muội muội, chân bị thương của cha bây giờ thế nào rồi?"
"Chân của cha không có gì đáng ngại, đã có thể chống gậy đi bộ rồi. Ca ca, nhà chúng ta đã tách ra ở riêng rồi, phòng cũ trong nhà cũng đã sửa lại, nếu như huynh ở lại chỗ này không vui thì theo bọn muội trở về thôi! Bây giờ trong nhà không có nãi nãi chửi mắng khắc nghiệt, cũng không cần nghe lời khích bác chanh chua của đại bá mẫu nữa rồi!"
Dư Tiểu Thảo thấy trên áo bông hình như là dấu vết roi để lại, nhớ lại mỗi lần tới đây, vết thương mới trên người anh trai lại tăng lên, lập tức quyết định đưa Dư Hàng về nhà.
Dư Hàng nghe nói nhà mình đã tách ra ở riêng, cuối cùng trên mặt cũng hiện lên một nụ cười thật lòng, nhưng nghĩ tới Chương chưởng quỹ lòng dạ độc ác, đương nhiên sẽ không dễ dàng để cậu rời đi. Nhớ lại lần trước có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nong-vien-tu-cam/3121804/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.