Tiểu Hồng của Dư Tiểu Thảo thấy nhiều đồng loại như vậy thì lòng hiếu thắng bị kích thích, sải bốn vó giống như một trận gió lốc đỏ phóng đi bỏ xa những con ngựa khác. Cuồng Phong cũng là hãn huyết bảo mã, muốn đuổi theo Tiểu Hồng dễ như trở bàn tay. Nhưng vì nó ở chung với Tiểu Hồng đã lâu nên chuyện gì cũng nhường Tiểu Hồng, luôn giữ khoảng cách kém hơn Tiểu Hồng nửa cái đầu, chạy băng băng cùng nhau.
Dư Tiểu Thảo nghiêng đầu nhìn Chu Tuấn Dương phóng khoáng bĩnh tĩnh trên lưng ngựa, mỉm cười với hắn. Cuồng Phong giống như chủ nhân của nó, rất biết sử dụng mấy cách nho nhỏ lấy lòng người trong lòng. Đột nhiên, nàng nghe thấy phía sau bên phải mình truyền đến tiếng vó ngựa thì tò mò nhìn sang. Chỉ thấy Ninh Đông Lan phong tư ngọc thụ, áo trắng ngựa trắng nhanh chóng đuổi theo. Tay áo và tóc đều tung bay trong gió, khuôn mặt tuấn tú, tư thế tuấn dật, giống như trích tiên từ trên trời xuống trần gian….
“Hừ!” Chu Tuấn Dương thấy tầm mắt của tiểu nha đầu nhà mình bị người đàn ông khác hấp dẫn thì rất khó chịu, không nhịn được liếc Ninh Đông Lan bằng ánh mắt sắc như dao. Tiểu nha đầu nhà hắn cái gì cũng tốt, chỉ “háo sắc”! Đương nhiên, háo sắc mà hắn nói tới là yêu thích và hướng đến cái đẹp, trong đó bao gồm cả đàn ông đẹp.
Nhớ khi xưa khi tiểu nha đầu mới tám chín tuổi đã ngây người nhìn khuôn mặt hắn. Bây giờ tình cờ nghĩ đến vẫn còn hơi tự đắc và vui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nong-vien-tu-cam/3120969/chuong-501.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.