Dư Tiểu Thảo mạnh mẽ quay đầu lại trợn mắt nhìn Chu Tuấn Dương, đều do hắn gạt nàng nên nàng mới bị mất mặt trước mặt người ngoài như vậy! Nàng lại nhận lấy tấm mặt nạ mỏng như cánh ve, nhìn sống động như thật này, tỉ mỉ vuốt ve hoa văn bên trên, không hề thua kém hoa văn trên da người chút nào. Ngay cả râu lông phía trên cũng không thể khiến người khác nhìn ra sơ hở!
“Mặt nạ da người thế này ngươi có mấy cái? Có phù hợp cho nữ nhân dùng hay không? Ta mua của ngươi nhé!!” Dư Tiểu Thảo cũng muốn mua một tấm, không có việc gì đổi lớp da mặt ra ngoài chơi, hoặc là hù dọa bạn bè thân thiết, nghĩ thôi cũng thấy hay rồi!
Từ Tử Dực vẫn giữ vẻ mặt cá chết thở dài nói: “Mặt nạ càng tinh xảo thì càng khó chế tạo, càng không nói đến độ tỉ mỉ và tinh tế. Mặt nạ khiến người khác không nhìn ra sơ hở phải căn cứ theo khung xương trên mặt và biểu cảm chế tạo, mất một năm cũng chưa chắc có thể chế tạo thành công một cái. Bởi vì nhìn ta quá non, sợ lúc hành y cứu người bọn họ không tin y thuật của ta nên mới bảo sư phụ trong cốc chế tạo cho ta một tấm mặt nạ như vậy. Mặt nạ này cũng không phải cao cấp nhất, nếu không cũng sẽ không bị vị huynh đệ này liếc mắt một cái đã nhìn ra!”
“Ngươi nói sai rồi! Mặt nạ da người cao cấp nhất là loại ai đeo vào cũng sẽ không bị nhận ra!” Tô Nhiên xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nong-vien-tu-cam/3120803/chuong-591.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.