Dư Tiểu Thảo bận đến miệng khô lưỡi khô, lúc này mới ngồi xuống uống ngụm nước cho đỡ khát.
Thấy người không mua được dưa hấu mặt đầy thất vọng, nàng lắc lư đống tiền đặt cọc người khác đã đóng.
Chỉ cần là người đã đặt trước nàng sẽ để lại dưa hấu, sẽ không tạo ra tình trạng tới muộn rồi không mua được.Rất nhiều người đều đã đặt tiền đặt cọc, nàng ghi lại biên lai cho người mua bằng những nét chữ và số Ả Rập có chút non nớt.
Kiểu chữ và dáng chữ nàng viết còn có hiệu quả đề phòng bị làm giả.
Bởi vì ngày hôm sau, có một tên du côn cầm biên lai tới lấy dưa hấu, bị Dư Tiểu Thảo liếc mắt một cái đã nhận ra ngay.
Người kia còn muốn tranh cãi lại bị Dư Tiểu Thảo giơ ra tờ biên lai viết theo kiểu “Cụt tay cụt chân”, cuối cùng không thể cãi được nữa.
Bị người giúp đỡ trong cửa hàng là Lý Lực đưa đến nha môn.Thật ra thì, qua truyền miệng, việc cửa hàng dưa Đường Cổ có quan hệ với nha môn toàn bộ người trấn Đường Cổ không có mấy ai không biết.
Tên du côn này đúng là đùa trên họng súng, lập uy cho cửa hàng dưa.
Đánh một trận thị uy như vậy, sau này không ai dám có ý xấu với cửa hàng dưa nữa.Sau khi treo tấm biến “Dưa hấu đã bán hết, ngày mai tới sớm” trên cửa hàng, Dư Tiểu Thảo cúi người muốn nhấc rương tiền lên, mặt đỏ lên dùng hết sức mà cái rương vẫn vững như Thái Sơn nằm ngay ngắn trên bàn.
Lý Lực ở bên cạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nong-vien-tu-cam-lam-tieu-uyen/4605563/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.