Chim chóc hót vang hoan hỉ chào mừng một ngày mới.
Gió nhẹ nhàng thổi tới từng luồng tươi mát thơm hương, từng hơi thở thanh nhã của bùn đất ùa đến.
Sáng sớm hôm nay, thôn Đông Sơn không hề âm u yên tĩnh như ngày xưa, toàn bộ làng chài bỗng chốc trở nên náo nhiệt vì một tin tức truyền tới.“Các ngươi đã nghe nói chưa? Xưởng Chu gia muốn thu mua bột khoai lang đỏ số lượng lớn đấy!” Trước cửa nhà Tiểu Thảo đang thu mua hàu và giun thìa biển, các thôn dân đang xếp hàng không ngừng tán gẫu.Trên mặt một người dân khác đầy vui mừng, nói: “Thật vậy hả? Mùa thu năm trước, nhà ta thu hoạch được không ít khoai lang đỏ, sợ không thể cất trữ lâu nên đều đã phơi thành miếng khoai lang đỏ cất dưới hầm đây! Bán hàu xong ta phải về nhà bảo cả nhà chúng ta nghiền thành bột...!Nhưng, không biết giá cả như thế nào?”“Chu gia người ta nói là để làm ăn, sẽ không giống những thương nhân nào đó lòng dạ hiểm độc cố ý đè thấp giá cả đâu.
Ta còn nghe nói, hình như còn cao hơn thị trường một chút đấy!” Người nói chuyện là một người đàn ông hiểu biết.Một đại hán râu quai nón mặt mũi thật thà khác nhìn giun thìa biển đã xử lý sạch sẽ trong rổ của mình, ha ha vui vẻ nới: “Đúng vậy, đúng vậy! Từ sau khi Chu gia thu mua hàu và giun thìa biển ở thôn, cuộc sống sinh hoạt của nhà chúng ta cũng đã cải thiện hơn rất nhiều, bọn nhỏ muốn ăn lương thực loại tốt cũng không cần phải tính toán chi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nong-vien-tu-cam-lam-tieu-uyen/4605558/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.