"Này? Sao các ngươi chỉ nhìn ta ăn thế? Còn không ăn ta sẽ ăn hết đó!” Thái thượng hoàng lại gắp một miếng đậu hũ trứng bắc thảo, nhét vào trong miệng, chậm rãi thưởng thức.
Đời này lần đầu tiên Phòng Tử Trấn ngồi cùng một cái bàn ăn chung một bữa cơm với tiền Hoàng thượng, nay là Thái thượng hoàng.Thái thượng hoàng quả nhiên bình dị gần gũi, trong lịch sử có bao nhiêu Hoàng thượng có thể ngồi cùng bàn với bề tôi chứ? Tuy có chút khẩn trương nhưng lại không tránh khỏi cám dỗ của đồ ăn ngon, hắn cũng cẩn thận gắp một miếng đậu hũ trứng bắc thảo.Quả nhiên, một hương vị thật đặc biệt, hương thơm tinh tế của đậu hũ từ từ tan trong miệng, kích thích vị giác của hắn.
Ăn đồ ăn Tiểu Thảo nấu hơn một tháng, mỗi lần nàng đều có thể khiến hắn ngạc nhiên.
Dù là những món ăn giống nhau, cũng có thể nấu với những cấp độ khác nhau.
Dù là đầu bếp nổi tiếng của Trân Tu Lâu cũng không nấu được hương vị đặc biệt như nàng.
(Tiểu Thảo cười trộm: Đó là công lao của nước linh thạch!)Phòng Tử Trấn lập tức yêu thích hương vị non mềm tươi ngon của trứng bắc thảo.
Khi dư vị trong miệng còn chưa tan, hắn muốn gắp miếng thứ hai, phát hiện trên đĩa đã trống trơn, mà vẻ mặt Thái thượng hoàng còn chưa thỏa mãn.“Khuê nữ, sao con làm ít đậu hũ trứng bắc thảo thế? Ta mới ăn một miếng đã hết rồi, không đã nghiền.
Không phải trong nhà làm hai ba chục quả trứng bắc thảo sao? Cắt vài quả nữa đi! Có Ngũ gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nong-vien-tu-cam-lam-tieu-uyen/4605542/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.