Dư Tiểu Thảo sờ sờ cái mũi, tỏ vẻ con gái đất liền không hiểu đại dương nguy hiểm.
Rõ ràng giống một cây “nấm” thủy tinh màu trắng ngà bình thường, nhưng lại đủ để độc mất mạng.
Quả là được mở rộng tầm mắt!“Ào!” Cách hai anh em không xa truyền đến tiếng nước, hai người quay đầu nhìn lại, vừa vặn nhìn thấy Dư Hải trồi lên từ trong nước biển.
Ông không mặc áo, lộ ra bộ ng ực gầy gò nhưng rắn chắc.“Thảo Nhi, nhìn xem cha lấy được cái gì này!” Dư Hải nhếch môi lộ ra hàm răng trắng tinh khiến cho khuôn mặt càng đen.
Nhưng lại đen rất có hương vị, vô cùng nam tính!Tiểu Thạch Đầu “Woa” một tiếng xông tới, trong miệng kêu: “Bào ngư, là bào ngư! Cha, người mò được bào ngư rồi!”Tiểu Thảo vội tò mò thò lại gần.
Chỉ thấy có bốn năm con sò nâu xanh đậm lần lượt nằm trong hai bàn tay to của Dư Hải, mỗi con đều khoảng chừng hơn mười centimet.
Nhìn thứ này thật không nhận ra là cái gì, chính là bào ngư rất quý hiếm đây sao?“Bào ngư lớn như vậy, bắt được đến trấn trên bán một con ít nhất cũng phải được mấy trăm đồng.
Cha bắt được chín con, nếu bán được cho tửu lâu lớn, hắn sẽ được hai, ba lượng bạc đó!” Dư Tiểu Liên cũng lại gần, kinh ngạc vui mừng kêu lên.Hai, ba lượng bạc? Lấy hiểu biết về vật giá của Tiểu Thảo, hai, ba lượng bạc có thể mua được một trăm năm mươi đến hai trăm cân gạo tẻ, hơn năm mươi cân thịt heo thượng đẳng, bảy tám chục con gà béo mập...!Khẩu phần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nong-vien-tu-cam-lam-tieu-uyen/4605417/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.