Ngay đêm đó, Chử Nhược Chuyết thuê phòng nghỉ trong homestay, sáng hôm sau hắn lại cùng giáo sư Tư Mã và tốp sinh viên đi thẳng tới vườn chuối tiêu hồng của mình, cố gắng thực hiện thêm một kỳ chương trình nữa.
Sau đó Học viện Nông nghiệp Tĩnh Hải cứ như vậy mà kết thúc toàn bộ chương trình học thực tiễn, thanh toán xong xuôi lương thực tập rồi vui vẻ ra về. Thịnh Lỗi Lỗi và Chử Nhược Chuyết cũng xin phép chia tay. Hiện tại, sinh viên vừa có cơ hội thực tiễn vừa nhận được lương, nhà trường nhận được sự quảng bá vô cùng tốt, gần như đã có cơ hội hợp tác chiến lược cùng Khoa học Kỹ thuật Đom Đóm. Khoa học Kỹ thuật Đom Đóm cũng nhân cơ hội này thúc đẩy việc giới thiệu sản phẩm của mình, đến ngay cả Chử Nhược Chuyết cũng tiện thể được hưởng lợi ké, nói chung mọi phương diện đều rất viên mãn.
Lần này Huyên Hiểu Đông đã thật sự tin phục Thịnh Vô Ngung. Y ngồi trước bàn học, cầm màn hình điện tử, thấy ông Thịnh đang gọi video tới trong nhóm chat gia tộc, "Hương phỉ Hiểu Đông trồng tuyệt lắm, đợi khi nào có thành quả thì mang về cho nhà chúng ta cùng ăn nhé."
Huyên Hiểu Đông ngoan ngoãn đánh chữ, "Vâng ạ, bố."
Ông Thịnh an lòng, phát tiền lì xì.
Sau đó đám trẻ Thịnh Lỗi Lỗi nhanh chóng xông tới cướp sạch lì xì.
Khóe miệng Huyên Hiểu Đông tủm tỉm cười, y nhìn sang Thịnh Vô Ngung cũng đang cầm màn hình điện tử tập trung phê duyệt văn kiện bên cạnh, lẩm bẩm nói: "Người đi theo chủ nghĩa hoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nong-truong-lung-chung-nui/452055/chuong-112.html