Sáng hôm sau bà Thịnh đến, cười tủm tỉm đưa Huyên Hiểu Đông đi chọn quần áo một lúc, lựa thêm cả đồng hồ đeo tay phối cho phù hợp, sau đó dẫn Huyên Hiểu Đông đi ra ngoài hơn nửa ngày.
Buổi chiều Huyên Hiểu Đông trở về, chuyện đầu tiên làm là thay bộ vest trang trọng này ra đi tắm, rồi chơi game thư giãn với Thịnh Vô Ngung cả buổi chiều ở phòng game.
Thịnh Vô Ngung hỏi y đã quen chưa, Huyên Hiểu Đông nói: "Cũng ổn lắm... Mặc dù đông người nhưng bà ấy rất quan tâm đến em, còn nhận được không ít danh thiếp cơ."
Một lát sau, y lại cảm khái: "Thói đời vẫn là ngưỡng mộ lớp vỏ bọc trước rồi mới đến con người sau." Huyên Hiểu Đông vẫn là Huyên Hiểu Đông của trước đây, nhưng chỉ cần thay đổi một bộ quần áo, cho dù đi đến đâu thì y đều được những gương mặt tươi cười chào đón, không ai để ý đến thái độ của y, y vẫn là người xã giao không khéo léo, nhưng những người đối diện lại trở nên tốt bụng, không ai bận tâm tới thái độ và lễ tiết không phù hợp của y.
Thịnh Vô Ngung mỉm cười, là người có thâm niên lâu năm, anh biết Huyên Hiểu Đông sẽ phải quen, nói trắng ra là y sợ xã giao, bởi vì mối quan hệ giữa người với người cần phải ứng phó quá nhiều. Đứng được càng cao thì những quan hệ cần dùng cả tấm lòng để gìn giữ lại càng ít đi. Con người ta tới kết giao, vì để ý và xu nịnh đối phương mà biến thành một người khác, còn kẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nong-truong-lung-chung-nui/452001/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.