*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 
Một thời gian sau, Chử Nhược Chuyết không đến đây, bận bịu chạy đi chạy lại ở thủ đô, mãi đến mùa xuân năm sau, hắn mới nhớ ra "sự nghiệp" trồng chuối tiêu hồng của mình. 
Chử Nhược Chuyết lại một lần nữa dẫn Chương Bách tìm đến nhà Huyên Hiểu Đông để ăn nhờ bữa trưa. 
Huyên Hiểu Đông đang cầm kéo ngồi bên cạnh cọc gỗ vườn rau, trước mặt bày cái thùng đựng ốc bươu đã cắt đuôi, thấy hắn thì cười, "Hoan nghênh, thuốc lá do anh để lại đúng không? Cảm ơn nhiều. Tôi không hút thuốc, hơn nữa loại thuốc đó rất đắt, tôi không dám động vào, trả lại cho anh nhé." 
Chử Nhược Chuyết cười khua tay, "Không đắt đâu, mua bên ngoài thì quý thật, nhưng đây là của cha chú trong nhà, không tốn gì cả, cậu yên tâm nhận đi——Đồ tôi tặng rồi, từ trước đến nay chưa bao giờ nhận lại, dù sao cũng làm phiền cậu cơm nước, giữa trưa bọn tôi cũng không cần về thành phố ăn rồi lại quay về đây nữa cho xa xôi. Sắp tới tôi cũng định ở lại gần đây một thời gian." 
Huyên Hiểu Đông thấy đối phương cười vui vẻ, cũng cười: "Được, cho dù anh ở lại đây bao nhiêu ngày, hai người đều có thể đến chỗ tôi ăn cơm." 
Chử Nhược Chuyết hớn hở ngó vào cái thùng trước mặt y, cười nói: "Đang làm gì đấy? Ốc bươu à?" 
Huyên Hiểu Đông nói: "Nuôi được ít ngày đã nhả sạch bùn cát, tôi đang định xào với 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nong-truong-lung-chung-nui/271878/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.