Sau khi vào mùa nóng, thời tiết càng ngày càng thêm oi bức.
Những chùm nho màu tím chín mọng đã bò đầy trên giàn nhà Lục Thanh Tửu, trái quả trĩu nặng như sắp rơi đến nơi treo trên cành trông cực kì khiến người ta vừa ý. Vốn Lục Thanh Tửu còn hơi lo lắng liệu khi nho chín có dụ đám chim chóc đến đây không, bây giờ thì thấy rằng mình lo lắng nhiều quá rồi, nhà cậu không có muỗi, không có bọn chim đáng ghét tới ăn vụng, quả nho nào cũng chín mọng căng đầy cả.
Lục Thanh Tửu hái một phần nho chín để ủ rượu, phần dư thì để trong tủ lạnh cho đông mát, nho ướp lạnh mà để giải nhiệt thì quá tuyệt, nước nho đọng lại sẽ đông thành đá, nhai trong miệng còn sướng hơn cả mua kem về ăn.
Doãn Tầm không thích ánh nắng mặt trời mùa hè lắm, cũng may sân nhà họ đã bị dây nho bao phủ hơn phân nửa, ánh mặt trời chỉ có thể xuyên thấu qua đám lá quả nho để lại mấy đốm sáng li ti trên mặt đất.
Trên thân bé hồ ly đã mọc lông mới, nó khôn lỏi cực kì, khi trời nóng sẽ dán trên cái bụng của Tiểu Hoa, lần đầu tiên Lục Thanh Tửu nhìn thấy là lúc đang để ý Tiểu Hoa nằm nghiêng trên mặt đất, lật ngửa cái bụng trắng mềm của mình lên, sau đó bé hồ ly liền ra gác cằm lên cái bụng của Tiểu Hoa.
Không ngờ rằng thế mà bé hồ ly ở chung với mấy con vật trong nhà hòa hợp ra phết, Lục Thanh Tửu nhìn chỉ muốn cười, nói: “Tụi mày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nong-truong-ao-tuong/1151887/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.