Lý Phỉ cưỡi ngựa, quần áo nam trang, không nhìn kĩ sẽ cho rằng đó là một thiếu gia yếu ớt.
Hiện tại đã rời khỏi kinh thành.
Nàng quay đầu, xa xa nhìn lại, kinh thành đã rời khỏi tầm mắt. Người Đoạn phủ sợ là bây giờ còn chưa phát hiện đi.
Bởi vì mấy ngày hôm trước, Lý Phỉ mỗi ngày sẽ ra khỏi Đoạn phủ, mới đầu còn có người đi theo, sau này đại khái là vì thấy Lý Phỉ đi ra ngoài giảisầu nên không theo nữa. E là phải tới buổi tối bọn họ mới phát hiện đi.
Mình đã để lại một phong thư ở trong phòng, nói cho bọn họ mình đi tìm ĐoạnDật Sơn, nói vậy bọn họ xem mặt mũi Đoạn Dật Sơn sẽ chăm sóc tốt choNgọc Hoành và Nữu Nữu.
Nghĩ đến Ngọc Hoành, Lý Phỉ trong lòng đau xót, từ khi Ngọc Hoành được sinhra tới nay, Lý Phỉ chưa từng ôm nó, là vì vừa nhận được tin Đoạn Dật Sơn chết, hơn nữa sinh đứa nhỏ xong thân thể suy yếu, cho nên không ôm nó.
Cho dù sau đó có cơ hội, Lý Phỉ cũng không muốn, không dám, bởi vì nàng sợ, sau khi mình bế nó sẽ luyến tiếc rời nó. Nhưng Đoạn Dật Sơn sinh tửchưa biết, Lý Phỉ chung quy hạ quyết tâm không ôm nó.
Chờ khi tìm Dật Sơn về, khi đó lại bồi thường nó vậy! Lý Phỉ thầm nhủ trong lòng.
Lý Phỉ chỉ mang đi một bộ quần áo, đi theo thương đội Trình Tam Nương cùng đi hướng biên cảnh.
Trình Tam Nương tuy rằng đáp ứng hộ tống mình đi, nhưng là một thương nhân,lần này cũng thuận tiện tạo thành thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nong-trang-chu-co-dai/1632081/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.