Lý Phỉ và Đoạn Dật Sơn mang theo Nữu Nữu, giống như trước đây, ba ngườingồi xe ngựa ra khỏi thành. Lý Phỉ tâm tình tự nhiên là không cần nóicũng biết tốt lắm, lần này xe ngựa càng hoàn thiện hơn lần trước. Đằngsau thùng ngựa là một ít chăn và quần áo.
Phía dưới còn có cái hộp âm, bên trong là một ít bát đũa chậu nồi, còn có một chút đồ dùng khác.
Tuy rằng Lý Phỉ muốn ra kinh thành du ngoạn, nhưng trong lòng rất lo lắngcho đứa nhỏ trong bụng mình. Trên mã xa trải thật dày chăn bông, nhưngLý Phỉ vẫn lo lắng, bảo Đoạn Dật Sơn chậm rãi đi.
Bởi vì lần này du ngoạn có mục đích, cho nên Đoạn Dật Sơn không vội vã chạy đi, mấy người chậm rãi tiêu sái. Thậm chí ban đêm ngày đầu tiên đã dùng lều trại.
Ba người cùng nhau ở trong lều trại, Nữu Nữu nằm ở một bên Lý Phỉ, đã sớmtiểu khò khè. Đoạn Dật Sơn ôm Lý Phỉ, hai người chỉ là như thế này lẳnglặng ôm nhau.
Bên ngoài ánh trăng trầm tĩnh như nước, chiếu trên mặt đất, cách đó không xa lá cây được ánh trăng chiếu nổi lên sương mờ.
“Dật Sơn, chàng thật sự làm người lữ hành tốt!” Lý Phỉ cười nói.
Thấy Đoạn Dật Sơn không hiểu, Lý Phỉ giải thích nói: “Ừm, hôm nay đánh con gà, còn nhổ lông nướng nó, hương vị không tệ lắm.”
Trên cơ bản ở bên ngoài sở hữu chuyện tình đều là Đoạn Dật Sơn làm, ăn cơmnấu cơm có khi cần săn thú cái gì, đều là Đoạn Dật Sơn làm tốt. Ở bênngoài có Đoạn Dật Sơn, đến bên kia còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nong-trang-chu-co-dai/1632076/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.