Hà?
Lý Phỉ nghiêm túc quan sát người kia. Nếu thật sự là hắn thì cuộc hôn nhân này không cần phải nói nữa.
Đầu tiên lànghe lời nói vừa rồi có thể thấy được hắn không thích nữ tử làm kinhthương, thậm chí là khinh thường. Mà mình lại lấy kinh thương kiếm sống, trước chưa nói tới việc mình có thích hắn hay không, nhưng chắc chắnmình sẽ không vì hắn mà bỏ qua kinh thương.
Lý Phỉ nhìn thoáng qua Trần Vi Vi bên cạnh vẫn vì Tô Tử Nguyên mà tức giận, trong lòng có cảm giác không hiểu.
Người cổ đại đối với cảm tình có khi thực đơn thuần, bọn họ thậm chí còn chưa từnggặp mặt, nhưng đến khi biết đối phương có thể là người làm bạn đời củamình thì đã trút xuống toàn bộ cảm tình, có lẽ đấy cũng là một loại hạnh phúc.
Mà chínhmình, bởi vì tư tưởng quan niệm không giống họ, lại lo lắng nhiều lắm.Nếu mình cũng là nữ tử cổ đại, bây giờ gặp phải họ Hà kia có lẽ cũngthẹn thùng chờ mong như vậy đi.
Vừa đưa Trần Vi Vi trở về thì gặp phải Lý Mai đang lo lắng tìm mình.
“Tỷ tỷ, tỷ đi đâu? Ta tìm tỷ đã nửa ngày!”
“Đi dạo lung tung thôi.”
“A, tỷ tỷ, chúng ta đi phía sau đình đi, mẹ nói Hà tú tài hay đi vào trong đó tham thảo học vấn.”
“Không cần, vừa rồi ta đã nhìn thấy.”
“Vậy tỷ tỷ, tỷ cảm thấy hắn thế nào?” Lý Mai vẻ mặt chờ mong nhìn Lý Phỉ.
Lý Phỉ lắcđầu, mình tuyệt đối không có khả năng gả cho người kia! Việc bây giờ làđánh mất ý niệm trong đầu mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nong-trang-chu-co-dai/1632044/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.