“Tỷ, có thể ngừng một lát ở nơi này không?” Xe ngựa chạy được một lúc thì bỗng nhiên Lý Mai ngượng ngùng nói.
“Ừ.” Lý Phỉ dặn xa phu dừng lại. Thấy Lý Mai xuống xe, đi đến nhà ở cách đó không xa lắm, bên trong có người đira, Lý Mai nói một câu với hắn rồi lại lập tức lên xe.
“A Ngưu ca ca.” Một giọng nói mềm yếu trong xe ngựa vang lên.
Lý Phỉ chấn động thân mình, thực sự có người tên A Ngưu ca?
Đến khi Lý Mai lên xe thấy tỷ tỷ nhìnmình chằm chằm càng thêm ngượng ngùng. Nhất định là tỷ tỷ thấy mình rấthư rồi dám nói chuyện với nam nhân.
Nhưng là, “Tỷ tỷ, tỷ đừng hiểu lầm, muội chỉ là muốn cùng A Ngưu ca nói lời tạm biệt. Hắn tốt lắm, vẫn hay làmviệc giúp nà chúng ta.”
“Ừm, không có việc gì.” Lý Phỉ thấy bộdạng vội vội vàng vàng giải thích của Lý Mai bèn xua tay nói cho nó biết không sao cả. Cho dù là Lý Mai có ý tứ gì với hắn, thì nó cũng chỉ làđứa trẻ mười hai tuổi thôi, để lập gia đình thì còn sớm lắm. Lý Phỉ hoàn toàn đã quên, nữ tử thời đại này lập gia đình đều rất sớm!
Đến nhà mới, Lý Phỉ cho người chuyển hết đồ đạc vào. Lúc này nàng cũng nhìn thấy cha Xuân Hoa. Một nông dânkhoảng bốn mươi tuổi, làn da ngăm đen, là hằng năm phơi nắng nơi đồngruộng. Ông nhìn thấy Lý Phỉ thì chà xát tay nói: “Tiểu Phỉ, thời gianqua con đi đâu vậy? Làm sao mà có tiền mua nhà này?”
Lý Phỉ thấy ánh mắt ông lóe ra dường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nong-trang-chu-co-dai/1632029/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.