Trẻ con đều thích ngủ, Lý Phỉ nhân dịpđó thì đi ra ngoài an bài công việc. Đến khi nghe được Nữu Nữu tỉnh lạikhóc nỉ non, Lý Phỉ lại lập tức chạy về, vừa ôm vừa dỗ, bận túi bụi.Trương thị thực thích trẻ con, có khi Lý Phỉ ôm nó mỏi tay, thì sẽ ômthay cho Lý Phỉ. Nữu Nữu cũng không bài xích Trương thị, chỉ cần Trươngthị ôm nó để nó vẫn nhìn thấy Lý Phỉ là được!
Buổi tối chính là lúc Lý Phỉ ghét nhất.Lý Phỉ cho người làm một cái giường nhỏ, xung quanh đều có mộc lan ngănvây lại. Chỉ là những khi nửa đêm, Lý Phỉ luôn bị tiếng khóc đánh thức,không phải đái dầm thì chính là đói bụng. Lý Phỉ dần dần cũng quen, cólần bị Xuân Vân nhìn thấy. Tình cảnh theo Xuân Vân miêu tả: ánh trăngnhư nước rọi vào trong nhà, Nữu Nữu như tinh linh đã tỉnh, bắt đầu giãyđạp. Ngay lúc đó Lý Phỉ hai mắt nhắm nghiền từ từ đi tới, đầu tiên là đi tới chiếc giường nhỏ xốc tã lên, sờ sờ, tiếp theo, vơ lấy cái bình sữabên cạnh ( đây là Lý Phỉ dặn người ta làm, trả giá rất cao, làm bằng gỗ, không dễ vỡ, miệng bình rất nhỏ, có cái miệng nhỏ, sữa theo nơi đó đổra, hơn nữa một lần sẽ không đổ ra được nhiều. Đổ sữa vào trong rồi vặnnắp là xong) ôm lấy cục cưng, bắt đầu cho nó uống sữa. Động tác nhưnước chảy mây trôi. Xem ra là rấ thuần thục!
Ăn cơm tối xong mọi người đều ngồi ở sân hóng mát. Đạt Tử nhàm chán vỗ về cục cưng ngồi ở trên người Tiểu Hắc.Xuân Vân giúp Hồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nong-trang-chu-co-dai/1632026/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.