Hứa Thảo biếtđược nguyên nhân cũng sẽ không hỏi thêm cái gì nữa. Chỉ là cả người cóchút khô nóng, khó chịu khi bị thân hình người nam nhân ôm vào lòng,nàng thật sự có chút không được tự nhiên, nhịn không được khẽ xoay xoaythân mình. Ngay lúc đó, hô hấp của người nam nhân ở phía sau đột nhiêntrở nên trầm hơn, Hứa Thảo cảm giác được vật kia đang cọ ở chân nàngcàng thêm cứng rắn.
“Hít... vợ, đừng nhúc nhích.” Thanh âm của Phú Quý có chút khàn khàn, như là đang cực lực nhẫn nại gì đó.
Hứa Thảo dù không có kinh nghiệm gì, nhưng đối với phương diện này cũng cóchút hiểu biết, cuống quyết cương cứng thân mình, không dám tuỳ ý vặnvẹo gì nữa.
Phú Quý ở phía sau mất một hồi lâu mới chậm rãi bình ổn xuống, hắn khe khẽ thở dài một hơi.
Chờ đến lúc Hứa Thảo mở mắt ra, trời đã muốn sáng, Phú Quý nằm bên cạnh đãsớm không thấy bóng dáng, Hứa Thảo quay đầu, liền nhìn thấy Miêu Miêunằm ở bên trong kháng đang mở to hai mắt nhìn nàng chăm chú.
Thấy Miêu Miêu tỉnh dậy, nàng cuống quýt đứng dậy, mặc quần áo. Miêu Miêunhìn thấy vậy cũng chậm chậm ngồi lên, hướng về phía Hứa Thảo cười a a,sau đó lấy quần áo để ở bên cạnh bắt đầu mặc vào. Hứa Thảo muốn giúp bé, vậy mà bé lại không chịu, tự mình mặc lên.
Khi Hứa Thảo mangMiêu Miêu đi ra ngoài, trời đã nắng lên, Thẩm thị đang nấu cơm trongbếp, nhìn thấy Hứa Thảo, hướng nàng vẫy vẫy tay, chờ Hứa Thảo đi vào,Thẩm thị mới cười nói: “Tẩu đã dậy rồi sao? Đại ca thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nong-phu/55263/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.