Hứa Thảo ngồi thẳnglưng vô cùng nghiêm túc, mắt mở to không chớp, hai tay gắt gao nắm chặtgóc áo cưới, bên ngoài đi vào giúp vui đa phần người nàng đều nhận thức, cơ bản là người trong thôn cùng hàng xóm cách vách hoặc chính là thânthích của Dương gia.
Nháo động phòng thời cổ đại Hứa Thảo xem như lần đầu tiên được mở mang tầm mắt. Một đám người ầm ĩ, yêu cầu chú rểhôn tân nương, rồi nào là song túc song phi, chú rể phải ôm tân nương đi vòng quanh đến khi nào mọi người vừa lòng mới thôi. Còn bạch đầu giailão, che mắt hai người lại cùng nhau thổi một ngọn nến, ai ngờ một người nào đó lại đem nến đổi thành bột mì. Khi hai người thổi làm cho cả haimặt và cổ đều dính trắng xóa bột mì.
Sau đó, lại đem một miếngđiểm tâm nhỏ đặt ở đầu giường muốn chú rể dùng phương thức hít đất đểăn. Còn có rất nhiều trò này nọ, thời cổ đại này vốn lạc hậu không cótrò gì chơi đùa, nay mới có người thành thân, bọn họ tự nhiên muốn chơiđủ a. Cũng may Dương Phú Quý thể lực không sai, này vừa đùa giỡn xong,hắn tim đập vẫn bình thường, trên mặt lúc nào cũng duy trì nụ cười ngâyngô.
Một lúc lâu sau, nhóm người này nháo đủ liền lần lượt đi rangoài. Hứa Thảo thấy vậy, nhẹ nhàng thở ra, nàng đều nhanh khẩn trươngmuốn chết, vừa khẩn trương vừa sợliên lụy Phú Quý, cũng may cuối cùngxem như đã xong.
“Có mệt mỏi hay không?” Trên đỉnh đầu truyền đến thanh âm nam nhân có chút khẩn trương.
Hứa Thảo ngẩng đầu nhìn hắn một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nong-phu/55252/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.