Tửu lâu Nhạc Phong buôn bán cũng không tệ, bây giờ chỉ mới là giờ tỵ tứ khắc mà bên trong đã có không ít khách nhân ngồi ăn uống, tiểu nhị kia nhìn thấy Hứa Thảo, cười tủm tỉm đi lại nói:
“Tiểu nương tử là đến ăn cơm đúng không? Mau vào, mau vào, bên này mời.”
Hứa thảo khoát tay, cười nói:
“Ta không đến ăn cơm, mà là đến gặp chưởng quầy các ngươi bàn chút chuyện.”
Tiểu nhị sửng sốt nói:
“Tìm chưởng quầy chúng ta? A… được rồi, tiểu nương tử đợi một chút, ta đi gọi chưởng quầy.” Nói xong, nhanh chóng đi xuống phía sau.
Rất nhanh tiểu nhị liền đi ra, phía sau đi theo một người đàn ông trung niên tầm hơn bốn mươi tuổi, trung niên nam tử cả gương mặt toát lên vẻ khôn khéo, có râu hai bên mép, đôi mắt tinh ranh, ông ta nhìn Hứa Thảo, cười hỏi:
“Không biết tiểu nương tử tìm ta có chuyện gì?”
“Chương quầy, ta có chút đồ ăn gia truyền muốn bán, ông xem thử nếu được thì mua ủng hộ nhà chúng ta một ít.” Hứa Thảo bị nhìn chăm chú cũng không hoảng loạn, nơi này không được thì bán nơi khác, nếu cuối cùng bán không được thì mang về lưu trữ để nhà ăn, dù sao thứ này cũng không quý giá gì.
Chưởng quầy nghe xong mặt đổi thành bộ dạng không kiên nhẫn, phất phất tay nói:
“Tửu lâu Nhạc Phong của chúng ta thì làm gì thiếu cái gì chứ. Còn cần phải mua đồ ăn của ngươi sao?”
Hứa Thảo cũng không hoảng loạn, cười hỏi lại: “Chưởng quầy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nong-phu/3224598/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.