Hai người sau khi trở về đã là giờ Dậu tứ khắc, mùa Đông trời tối nhanh, nên bên ngoài sắc trời phủ một màu đen tuyền. Hai người vào phòng đốt than, chờ phòng ấm lên, Hứa Thảo nấu cháo gạo lức, lại đem bánh bao của buổi trưa ra hấp lại.
Khi đi ra ngoài gửi Miêu Miêu ở bên Thẩm thị, lúc này, con nhóc kia nhìn thấy cha mẹ trở lại, bóng dáng nho nhỏ được bao kín bởi một tầng áo bông dày lắc lư lắc lư chạy đến cửa bếp. Nhìn thấy Hứa Thảo và Phú Quý, cái miệng nhỏ nhắn toe toét cười, mềm mại hô: “Nương... nương, phụ thân.”
Hứa Thảo bước nhanh đến ôm lấy bé lại gần bếp lò sưởi ấm, cười tủm tỉm hỏi: “Miêu Miêu sao không chơi cùng đệ đệ nữa?”
Miêu Miêu khẽ quệt quệt miệng, đầu hơi nghiêng nghiêng như tự hỏi, sau đó đáp: “Đệ đệ đang ngủ.” Dáng vẻ cảm thấy rất bất bình, dường như hành vi đang chơi với bé mà lại ngủ giữa chừng của Quân ca nhi là rất xấu.
Hứa Thảo vuốt ve bàn tay nhỏ lạnh lẽo của bé, lôi kéo tay bé đến gần bếp hơn để sưởi ấm, chờ tay bé ấm lên mới nói: “Miêu Miêu chơi cùng với phụ thân được không? Để nương xào rau, hâm lại đồ ăn xong là chúng ta có thể ăn cơm.”
Miêu Miêu nhìn sang Phú Quý, nhu thuận đáp: “Vâng.”
Hứa Thảo lấy một dĩa củ cải muối, thứ này muối chua cũng đã có thể ăn được rồi (Jun: ngày nào cũng ăn mấy món này vậy trời?),lại nấu thêm một nồi canh cải hầm thịt lợn dừng. Một tháng này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nong-phu/3224596/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.