Cả người Trần Như run run vì lạnh, thấy nàng ta như thế Hứa Thảo bất đắc dĩ nói:
“Biểu muội, làm sao giờ này còn chưa ngủ? Lạnh lắm phải không? Vào trong ngồi một lát cho ấm nhé.”
Trần Như cầm đồ trong tay nhét vào lòng Hứa Thảo, cười đáp:
“Không cần đâu. Hôm nay muội làm cho Miêu Miêu và Quân ca nhi mỗi đứa một đôi giày, mà lúc chiều quên đưa nên giờ này mới chạy qua đây làm phiền tẩu. Đôi này là của Miêu Miêu, muội cũng không chắc là có vừa không, tuy nhiên muội có cố ý làm lớn một chút, để có thể mang lâu hơn. Biểu tẩu, thật sự là quấy rầy tẩu quá, muội đi về trước đây.”
Trần Như nói xong, nhìn Hứa Thảo nở nụ cười xin lỗi rồi xoay người rời đi.
Hứa Thảo cầm đôi giày nhỏ trong tay, chẳng hiểu ra sao, Phú Quý nhìn thấy bộ dạng ngốc ngếch của nàng, nhanh chóng kéo nàng vào phòng, “Người cũng đã đi rồi, nàng còn đứng đờ ra đấy làm gì, không mau đi vào, nàng không sợ lạnh à?” Đôi giày nhỏ cũng bị Phú Quý thuận tay cầm lấy quăng qua một bên, nói: “Nương tử, chúng ta nên đi ngủ thôi.”
Quỳ thủy của nương tử hắn rốt cuộc đã đi rồi, hắn có thể ôm nương tử của hắn ngủ. Lúc quỳ thủy đến, mỗi lần ôm, cơ thể nương tử có chút cứng ngắc, khó chịu, bất an, thật không thoải mái.
Chờ Phú Quý cởi bỏ áo ngoài leo lên giường xong, Hứa Thảo đem đôi giày hắn quăng qua một bên lại xem, nhìn cũng khá đẹp, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nong-phu/3224594/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.