Hứa Thảo cùng Phú Quý ở trong bếp nấu cơm, Phú Quý ngồi cạnh bếp lò canhcủi lửa, còn Miêu Miêu ngồi cạnh hắn cầm lấy một thanh củi nhỏ chọc chỗnọ chọc chỗ kia, cười khanh khách vui vẻ một mình chơi.
“Phú Quý, chàng trông chừng Miêu Miêu cẩn thận, đừng để bé bị bỏng.”
Phú Quý khẽ đáp một tiếng, quay đầu ra ngoài sân nhìn tuyết bay tứ tung,vui vẻ nói: “Vợ, may mà mọi việc đã xong hết, giờ chúng ta có thể an tâm vượt qua trận tuyết này rồi.”
Bận hơn mười tám ngày, rốt cuộctrước khi trận tuyết lớn này đến đã đem hai mẫu đất làm xong xuôi, khaihoang, xới đất, bón phân.
Hứa Thảo nhẹ nhàng thở ra, hai mẫu đấtnày nếu chỉ có hai người bọn họ tự làm, ít nhất cũng phải hai ba thángmới xong. May mà mướn người phụ nên nhanh hơn. Kỳ thật chặt cây với đàorễ cũng chỉ cần năm sáu ngày, thời gian còn lại Phú Quý cuốc đất, sau đó lại xới thêm vài lần cho đất tơi, bởi vậy mới chậm trễ thêm đôi chút.
Từ sáng sớm đã đem kháng thiêu ấm, ăn sáng xong một nhà ba người ngồi lêntrên kháng trò chuyện, bên trong phòng mùa đông vẫn lạnh, Hứa Thảo đivào bếp, múc một ít than củi còn sót lại khi nãy nấu cơm cho vào cáichậu, rồi bưng vào phòng.
Lồng gà dưới mái hiên truyền đến vài tiếng kêu, Hứa Thảo lại đi ra đem một ít rau dại ném vào cho tụi nó ăn.
Nói đến hai con gà rừng này Hứa Thảo vẫn còn ngạc nhiên không thôi. Trướcđó hai ngày Hắc Tử từ trên núi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nong-phu/3224591/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.