Phú Quý lắc đầu nói: “Lý chính nói trong thôn ước chừng một hai năm sẽ không có nhà ai bán ruộng.”
Hứa Thảo cũng đã dự đoán trước được kết quả này, nên không hụt hẫng lắm,gật đầu nói: “Cũng không sao, nếu thật sự không còn cách nào khác, chính bản thân chúng ta tự mình khai hoang một hai mẫu đất cũng được, chỉ làsẽ rất vất vả.”
Khai hoang thổ địa rất phiền toái, xung quanh ChươngHà thôn đều là núi, nếu mà muốn khai hoang chỉ có thể khai ở ven chânnúi, còn cần phải tìm vị trí tốt một chút, phải gần nguồn nước, như vậysau này có muốn tưới tiêu cũng dễ dàng, ở đỉnh núi nhỏ cũng chỉ có thểkhai hoang một hai mẫu, trồng lúa nước không được bởi vì lúa nước thìcần rất nhiều nước, bên trong lúc nào cũng phải sâm sấp nước, mà đấttrên núi vừa dốc vừa khó giữ nước, haiz, trước mắt bây giờ chỉ cần mộthai mẫu để trồng khoai tây.
Hứa Thảo cùng Phú Quý thương lượng,hắn nghe xong gật đầu đồng ý nói: “Vậy là được rồi, ngày mai ta sẽ đixem xét thử, nếu thấy có vị trí thích hợp, đến lúc đó ta đi nói với Lýchính một tiếng là xong, thật ra tự mình khai hoang đất chúng ta sẽ tiết kiệm được rất nhiều.”
Ngày thứ hai Hứa Thảo mệnh lệnh cho Hắc Tử và Tiểu Bạch trông coi thịt muối phơi trong viện rồi mới cùng Phú Quý đi.
Trong thôn Lý chính liền tương đương với chức thôn trưởng, Lý chính củaChương Hà thôn là một vị lão nhân hơn sáu mươi họ Tào, là một người hiểu lý lẽ, công bằng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nong-phu/3224589/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.