Phòng trên là ba gian nhà ngói lớn, ở giữa là nhà chính, gian phía đông là gian phòng của Lư lão hán và Thôi thị, gian phía tây Lư Quế Lệ ở.
Hai người vào phòng, Lư Quế Lệ vội vàng đi đóng cửa, kéo Lư Kiều Hạnh ngồi xuống giường.
“Có tin tức không?” Nàng vội vàng hỏi thăm.
Lư Kiều Hạnh hơi sững sờ, ánh mắt lóe lóe, không nói gì.
“Làm sao vậy? Chẳng lẽ cháu không nghe được tin tức gì, biết Đỗ Liêm lúc nào đến nhà chúng ta sao?” Thấy chất nữ không nói lời nào, Lư Quế Lệ không khỏi nóng nảy.
Lư Kiều Hạnh và Lư Quế Lệ có một bí mật.
Bí mật này là Đỗ Liêm.
Lư Kiều Hạnh một lần ngoài ý muốn mới phát hiện tiểu cô Lư Quế Lệ, lại cũng tồn tâm tư với Đỗ Liêm giống như nàng.
Mới đầu Lư Kiều Hạnh không dám tin, tất cả mọi người đều biết Lư Quế Lệ là cái ấm sắc thuốc, người Lư gia càng không dám hy vọng xa vời có thể gả nàng ra ngoài. Thử hỏi nhà ai sẽ lấy một cái ấm sắc thuốc vào cửa, đây không phải là cưới vợ về, mà là cưới cái tổ tông về nhà! Liền Lư lão hán và Thôi thị thương nàng như vậy, cũng không nhúc nhích loại tâm tư này, chỉ nuôi nấng con gái vậy thôi, nếu có người lấy nàng đương nhiên tốt, nếu không có thì vẫn nuôi trong nhà. Mà Lư Quế Lệ vừa mười lăm tuổi, cũng chưa hề thấy có ai tới nhà đề thân.
Tất cả mọi người theo quán tính nghĩ như vậy rồi, dĩ nhiên là không để mắt đến tâm tư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nong-phu-gia-tieu-kieu-the/502271/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.