Kỳ thật mọi người đều biết vì sao bà vội vã rời đi, cũng không tiện mở miệng khuyên thêm.
Mai thị hôm nay mặc dù không nói rõ, nhưng ở đó không có kẻ đần đến mức không biết chuyện gì xảy ra. Mà Mai thị, cho mẹ con Đại phòng mất mặt như vậy, bà làm sao có thể coi như không có việc gì tiếp tục ở lại ăn cơm.
Từ biệt mọi người, mẹ con Mai thị ra cổng lớn Mai gia.
Tiền không mượn được, trong nhà lại xảy ra chuyện như vậy, tâm tình Mai thị rất nặng nề. Lư Kiều Nguyệt cũng như thế, nàng sợ mợ cả bởi vậy mà sinh ra ngăn cách với mẹ mình. Mợ cả từ nhỏ thương nàng, nhưng mẹ làm đúng, tâm tình Lư Kiều Nguyệt rất phức tạp.
“Nguyệt Nhi.”
Một thanh âm bỗng dưng vang lên.
Lư Kiều Nguyệt quay đầu, sắc mặt lập tức phát sáng lên.
“Tiểu cữu cữu!”
Mai Trang Nghị ngồi trên càng xe la tươi cười với nàng, lại nhìn Mai thị: “Tỷ, sao về sớm thế, sao không ở lại ăn cơm đã?”
“Giữa trưa đã ăn rồi, trong nhà còn một đống chuyện, không tiện ở lại.” Mai thị không nói trong nhà phát sinh chuyện kia, bà không muốn tiểu đệ biết.
“Vậy đệ đưa tỷ về.”
Mai Trang Nghị quơ quơ roi trong tay.
Chiếc xe la này là của Mai Trang Nghị đấy, hắn ngày thường hay chạy vào huyện, chê xe bò chạy quá chậm, liền mua một con la về đánh xe, còn tiêu bạc tìm thợ mộc làm cái thùng xe. Thùng xe màu xanh đậm, có cửa sổ cửa chính, thoạt nhìn rất thể diện.
Đời trước Lư Kiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nong-phu-gia-tieu-kieu-the/502260/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.