Ở nhà qua lại hai ngày, Lư Kiều Nguyệt mới tính chân chính tiếp thu sự thực mình trọng sinh trở về.
Chuyện không thể tưởng tượng nổi như thế, cho dù là cha ruột mẹ ruột nàng cũng không dám nói, chỉ có thể chôn giấu sâu trong đáy lòng, dự định cứ giấu như vậy cả đời.
Mỗi khi ngồi một mình, Lư Kiều Nguyệt luôn không nhịn được nghĩ, sao mình lại có kì ngộ như thế, đại thể là ông trời thương hại nàng cảnh ngộ đời trước thê thảm. Kỳ thực sau khi đã chết một lần, Lư Kiều Nguyệt không thèm để ý mình làm sao, nàng để ý là người nhà. Chỉ cần người nhà có thể tốt, cho dù để nàng chết vài lần nàng cũng cam nguyện, đây là tâm niệm duy nhất đời trước trước khi chết của Lư Kiều Nguyệt.
Cũng bởi vậy nàng muốn đẩy đi cửa hôn sự với Đỗ gia lửa sém Lưng mày này, nàng tuyệt đối sẽ không gả cho Đỗ Liêm nữa, nhưng đi ngăn cản thế nào, nàng hiện tại chưa có cách hay.
Nàng biết việc này không phải một ngày hai ngày có thể có kết luận, coi như cha mẹ nàng đồng ý, còn phải qua cửa ải ông bà nội nữa.
Cho nên nàng còn có thời gian nghĩ sách lược vẹn toàn đi ngăn cản chuyện này.
Không phải Lư Kiều Nguyệt bị người mưu hại còn muốn người, mà là nàng hết sức rõ ràng cha mẹ coi trọng Đỗ Liêm thế nào. Trong đó còn liên lụy đến Đại bá mẫu, cha và mẹ đối với Đại bá mẫu mặc dù không coi trọng trưởng tẩu như mẹ, nhưng bởi vì liên quan tới đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nong-phu-gia-tieu-kieu-the/502239/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.