Hoài Tân lấy khăn tay lau thân thể hai người, một bên ê ẩm kêu lên: "Đại, tráng ~?", Lý Toàn bất đắc dĩ nhìn hắn, có chút thẹn thùng mà lắc lắc đầu: "Đừng kêu ta như vậy..."
"Tại sao hắn kêu được còn ta thì không?" Hoài Tân tức giận nhéo mông Lý Toàn một phen.
"Không không không...... Nhũ danh này...... Xấu hổ lắm......" Lý Toàn ngượng ngùng xoắn xít nói, "Ngươi xem ta căn bản không tráng mà......"
Sắc mặt Hoài Tân lúc này mới hòa hoãn một ít. Thấy hắn vừa rồi táo bạo như vậy, Lý Toàn vội vàng kéo tay hắn giải thích: "Ngươi không cần tức giận, hồi còn nhỏ ta bị rơi xuống sông, là Hạ đại ca cứu ta." Cậu thức thời mà đổi hai chữ 'ghen tuông' thành 'tức giận'.
"Cho nên quan hệ của ta cùng hắn rất tốt, đôi lúc cha mẹ ta có việc phải đi ra ngoài, sẽ để ta ở lại nhà Hạ đại ca. Nhưng mỗi lần ta tắm rửa thay quần áo đều tự mình làm, bọn họ cũng không biết ta là...... Là cái dạng này. Bất quá sau này cũng không lui tới nữa, sau khi cha mẹ ta mất không bao lâu, bọn họ dọn nhà vào thành ở, ta liền ở một mình trong căn nhà kia." Vốn muốn tâm sự đôi chút với Hoài Tân, lại chọc tới chỗ đau của Lý Toàn, cậu rũ mí mắt, miễn cưỡng hướng về phía Hoài Tân cười cười.
Hoài Tân nhấp môi, ôm cậu vào trong ngực, hỏi: "Lúc ấy ngươi mấy tuổi?"
Lý Toàn nghĩ nghĩ, nói: "11-12 tuổi... Đi?"
Hoài Tân thở dài, ôn nhu mà hôn lên trán cậu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nong-phu-cung-xa/3601496/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.