Tiểu Võ thấy nhiều người vây quanh như vậy, bình tĩnh nắm chặt thanh kiếm bên hông, nói: "Kẻ nào thức thời thì mau tránh ra, bằng không đừng trách ta không khách khí."
"Tiểu tử, ghê gớm lắm nhỉ, để lão gia ta đây dạy dỗ ngươi một bài học." Lúc này một nam t.ử vạm vỡ bước ra mắng.
"Chỉ bằng lũ ô hợp các ngươi, còn không xứng xách giày cho ta." Tiểu Võ kiêu ngạo nói. Với công phu của Tiểu Võ, từ từ đối phó với đám người này tự nhiên không thành vấn đề, nhưng hắn quên mất Thẩm Hiểu Văn và vài người khác hoàn toàn không có khả năng tự vệ.
"Tên tiểu t.ử thối, dám xem thường ta, coi đao!" Nam t.ử vừa nói vừa giơ một thanh đại đao c.h.é.m về phía Tiểu Võ.
Tiểu Võ lập tức dùng kiếm đỡ lại, sau đó từ trên lưng ngựa tung mình nhảy xuống.
Thẩm Hiểu Văn nghe thấy động tĩnh bên ngoài thì hiếu kỳ vén rèm cửa lên nhìn, thấy mấy chục nam t.ử ăn mặc rách rưới đã vây kín xe ngựa của mình.
Người cầm đầu thấy Tiểu Võ là một cao thủ luyện võ thì không muốn dây dưa lâu, nhìn về phía xe ngựa thì thấy bên trong chỉ có vài nữ nhân, lập tức hô lên: "Lão Tam, mau cướp xe ngựa đi, chúng ta rút ngay!"
Một nam t.ử cao gầy đứng gần xe ngựa nghe lời thủ lĩnh nói, liền cầm gậy gỗ dẫn theo mấy người kéo Đổng đại thúc xuống, sau đó điều khiển xe ngựa chạy trốn.
Tiểu Võ thấy Thẩm Hiểu Văn bị cướp đi, muốn đuổi theo cứu người, nhưng nam t.ử cầm đao lại giơ đao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nong-nu-xuyen-khong-ban-ron-lam-giau/5004109/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.