Thẩm Hiểu Văn nhớ lại lần trước đi từ Thanh Cảng trấn về Vận Châu, đi thong thả mất gần một tháng đường xe ngựa, nhưng đó là vì bản thân nàng bị bệnh, làm trễ nãi không ít thời gian giữa đường. Nàng ước chừng Tiểu Võ sẽ nhanh hơn nhiều so với chuyến đi của mình, tính ra cả đi lẫn về khoảng một tháng rưỡi là có thể quay lại.
Thẩm Hiểu Văn lập tức quyết định số khoai lang còn lại hơn một vạn cân không cần phải vội vàng làm ra, cứ thong thả mà làm. Nàng bảo gia đình họ Vương làm việc ban ngày, tối không cần phải tăng ca nữa, nhưng dù vậy, sau một tháng, họ cũng đã làm hết số khoai lang còn lại thành miến.
Thẩm Hiểu Văn sai người cân đo, lần này tổng cộng làm ra được bốn ngàn ba trăm cân miến. Thẩm Hiểu Văn dự định gửi bốn ngàn cân miến đi Thanh Cảng trấn, ba trăm cân còn lại giữ lại cho gia đình dùng. Dù sao Bạch lão Tướng quân rất thích món này, lần này nhờ có ông ấy góp người góp đất, dĩ nhiên không thể cắt xén phần ăn uống của ông.
Làm xong miến khoai lang không có việc gì làm, Thẩm Hiểu Văn nhàn nhã sống tiếp nửa tháng rảnh rỗi. Tiểu Võ quả nhiên trở về đúng hẹn, cả người hắn vì phải gấp rút lên đường mà dính đầy bụi bặm, vẻ mặt mệt mỏi rã rời. Thẩm Hiểu Văn thấy hắn đi lại vất vả như vậy, bèn bảo Tiểu Xuân phát cho Tiểu Võ hai mươi lạng bạc tiền công, và bốn người hầu đi cùng cũng được mười lạng mỗi người. Bốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nong-nu-xuyen-khong-ban-ron-lam-giau/5004085/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.