Hung Nô chiến bại, Hung Nô Vương đã c.h.ế.t, Lục Thư Diễn chỉ giữ lại Hung Nô Vương t.ử làm bù nhìn. Dẫu sao hắn vừa không có đầu óc lại không có năng lực, dễ bề kiểm soát nhất.
Hung Nô Vương t.ử cười ha hả: "Ha ha, không ngờ ta còn có thể ngồi lên vương vị. Vậy sau này Cô há chẳng phải muốn làm gì thì làm đó sao, không còn ai dám quản ta nữa?"
Các đại thần Hung Nô bị giam giữ cùng nhau, nhìn hắn như nhìn một kẻ ngốc, chỉ là một Hoàng đế bù nhìn mà lại vui mừng đến thế, chẳng lẽ không biết người Thiên triều chỉ muốn ngươi làm một phế vật chỉ biết ăn chơi hưởng lạc thôi sao? Lúc này, Tam Hoàng t.ử cùng Lục Thư Diễn và vài người nữa bước vào, "Giờ đây Hung Nô các ngươi đã chiến bại, chúng ta nên bàn bạc một chút về hòa ước giữa hai nước."
Nói xong, Tam Hoàng t.ử liền cho người đưa bản hiệp định đã soạn thảo cho các đại thần Hung Nô xem.
Các đại thần Hung Nô nhận lấy hiệp định, sắc mặt lập tức trở nên vô cùng khó coi.
Hiệp định yêu cầu Hung Nô hàng năm phải cống nạp một lượng lớn trâu bò, dê cừu, ngựa, lông thú, châu báu cho Thiên triều, mở cửa chợ biên mậu, đồng thời cắt nhường một phần thảo nguyên màu mỡ gần Thiên triều. Quan trọng nhất là, phải cho phép Thiên triều phái binh đồn trú tại Hung Nô, điều này khác nào bị chiếm nhà chứ.
Một vị đại thần lớn tuổi phẫn nộ đứng dậy, "Đây quả là một sự sỉ nhục, Hung Nô chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nong-nu-doan-tuyet-quan-he-vun-trong-lam-giau-du-chang-tu-tai-xay-dung-dai-gia-co/5036280/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.