Mười phút trước, Trình Vi Nguyệt được bác sĩ đưa đi rửa dạ dày.
May mắn là liều lượng không lớn, sẽ không để lại di chứng.
Lý Điệp tự trách không ngừng khóc, Lâm Thành Tiệp và Hứa Dương đứng ở phía đối diện, một người mặt không biểu tình, một người bởi vì làm sai nên trên mặt đều là bất an và tội lỗi.
"Nếu như Vi Nguyệt xảy ra chuyện gì thì phải làm sao?" Lý Điệp khóc đến thảm: "Em rất sợ."
"Bảo bối, chuyện này là anh sai, em đừng sợ, bạn của em nhất định sẽ không sao." Hứa Dương nhìn thấy Lý Điệp khóc liền đau lòng, vội vàng dỗ dành cô.
"Anh có thể chịu trách nhiệm cái gì! Vi Nguyệt bây giờ vẫn còn đang nằm trong phòng phẫu thuật kìa! Đều tại anh, anh không có chuyện gì lại để rượu lung tung làm gì?" Lý Điệp vừa nghe thấy giọng anh liền tức giận đổ thêm dầu, tức muốn chết.
"Anh là muốn lấy cho em uống...."
Hứa Dương còn chưa nói hết, điện thoại của Trình Vi Nguyệt trong tay Lý Điệp đột nhiên rung lên.
Lý Điệp cúi đầu xem, người gọi đến hiển thị là Châu Kinh Duy.
Cô do dự trong chốc lát, vẫn là nghe máy.
Giọng nói khàn lười biếng trong trẻo của Châu Kinh Duy truyền đến: "Vi Nguyệt, tôi có chuyện liên quan đến nhà của em, muốn nói cùng em."
"Châu...Châu tiên sinh...." Lý Điệp nhỏ giọng nói.
Châu Kinh Duy ở đầu bên kia trầm mặc một lúc, bất động thanh sắc nói: "Xin hỏi, điện thoại của Vi Nguyệt tại sao lại ở trong tay cô?"
Lý Điệp không biết tại sao, có một cảm giác sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nong-nhiet-hon/451227/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.