Trong đêm giao thừa, xoải bước trên con đường dànhriêng cho người đi bộ trong thành phố S, Lục Hân Nhan đã gọi cho An Thành đếnlần thứ mười chín.
Nửa năm trước lúc quyết định đến thành phố S, mặc dùcô gần như là trốn chạy, nhưng cô cũng không cố gắng tạo dựng một cuộc sống đểquên đi quá khứ đau buồn, bởi vì cô biết rằng dù cô đi đến đâu, thì một ngàynào đó cô cũng sẽ gặp lại Kha Cẩn Niên. Quan hệ giữa cô và anh ta cứ dây dưamãi, chẳng hiểu sao muốn cắt cũng cắt không đứt, cũng giống như chân đinh đượcgắn trong chân cô vậy, lúc cô đi qua cửa khẩu hải quan thì máy kiểm tra sẽ kêulên inh ỏi không ngừng với tần suất cao chất ngất như đang giương nanh múa vuốtnhắc nhở cô, LụcHân Nhan, cô chạy không thoát đâu.
Đối với cuộc sống này, Hân Nhan cũng không mong đợiđiều chi, chỉ muốn tìm một nơi bình yên sống qua ngày, và đợi Kha Cẩn Niên đếnrồi cùng anh ta náo loạn một hồi. Lại thật không ngờ vận mệnh của cô lại biếnthành như bây giờ ------- trong đêm giao thừa làm khổ chính mình không có nhàđể về, hơn nữa là đi đến bước đường cùng. Chìa khoá lẫn ví tiền đều để rơitrong nhà An Thành, trên người cô giờ còn có 100 tệ lấy ở trong ngăn tủ ở vănphòng, cũng không có giấy tờ tuỳ thân thì làm sao mà kêu thợ mở khoá nhà được,điều càng bực mình hơn chính là trong điện thoại chỉ có một mình số điện thoạicủa An Thành, vì thế cô hoặc là kiên nhẫn gọi điện thoại cho An Thành, hoặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nong-nan-vi-yeu/1958873/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.