Cố gia, thế nhưng khí phái đến vậy sao?
Tần Văn Tranh như thế nào cũng không thể đem nhà ngói gạch xanh khang trang trước mặt này cùng Cố gia liên hệ với nhau, không phải nói một nhà Cố Vân Đông là dân chạy nạn đến đây sao? Không phải nói phụ thân nàng đến nay vẫn còn mất tích chưa tìm được sao?
Hơn nữa lúc trước Cố Vân Đông cùng hắn nói chuyện phiếm, rõ ràng đã biểu thị chính mình thực thiếu tiền thực nghèo, một bộ dáng lúc nào cũng phải kiếm sinh ý từ đường trắng.
Đây là lừa dối, lừa dối!!!
Nhà nàng so với nhà mình còn tốt hơn, nhìn xem đường vào cửa còn rải sỏi, nhìn xem vườn hoa chung quanh chỉnh chỉnh tề tề này, nhìn xem gạch lớn mới tinh này, so với nhà địa chủ còn xa hoa hơn!!
Thời điểm Cố Vân Đông ra tới, liền nhìn thấy Cát thị ôm nữ nhi từ trên xe đi xuống.
Nàng vội cười tiến lên, “Tần phu nhân các ngươi tới, mời vào mời vào.”
Cát thị cùng nàng chào hỏi, liền nắm tay nữ nhi đi vào bên trong.
Đi được vài bước, lại phát hiện Tần Văn Tranh còn đứng tại chỗ không khỏi quay đầu lại nhìn xem.
Tần Văn Tranh giờ phút này lại bày ra vẻ mặt phẫn nộ nhìn Cố Vân Đông, cười lạnh một tiếng, “Nhà của Cố cô nương thật là làm cho người ta không tưởng được.”
Cát thị nghe vậy, lúc này mới chăm chú nhìn lại, ngay sau đó con ngươi sáng ngời.
Nàng đương nhiên đã gặp qua nhà xanh gạch ngói, thậm chí còn gặp qua những ngôi nhà tinh xảo điêu lãm họa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/298110/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.