“Ngươi biết ta đang chế đường trắng, hẳn là cũng đoán được ta sau này khẳng định sẽ lấy cái này làm sinh ý.” Cố Vân Đông nói, “Như vậy,nếu bạc ngươi không dùng được, ta đây liền lấy bạc này của ngươi đầu tư vào, đến lúc đó bán đường trắng được lợi nhuận cho ngươi một, không, hai thành, như thế nào?”
Nghĩ nghĩ lại bỏ thêm một câu, “Bất quá chỉ là sinh ý về đường trắng, về sau ta lại có sinh ý khác liền không có phần của ngươi.”
Cố Vân Đông nghĩ tới, hiện tại việc tinh luyện đường trắng như thế nào chỉ có nàng biết, việc nàng có rất nhiều, về sau còn muốn chế tạo mứt kẹo hoa quả, một người không thể phân thân, tất nhiên muốn tìm được người tin tưởng để chia sẻ.
Thiệu Thanh Viễn không thân không thích lẻ loi một mình, hơn nữa là người có dũng có mưu không phải thứ mềm lòng hồ đồ, quan trọng nhất chính là, nàng phát hiện người này cùng mình rất có ăn ý, cùng người như vậy hợp tác, bớt lo.
Mấu chốt là, nàng phát hiện Thiệu Thanh Viễn dễ nghe lời.
Đương nhiên, nơi này còn có một chút tiểu tư tâm của nàng.
Thiệu Thanh Viễn ngây ngẩn cả người, hắn không nghĩ tới nàng sẽ có đề nghị như vậy, để hắn cùng nàng làm sinh ý?
Hai tay bên người hắn bỗng chốc nắm chặt, tựa hồ như đang cực lực khắc chế cảm xúc trong mắt.
Cố Vân Đông thấy hắn nửa ngày cũng không phát ra thanh âm, nhỏ giọng hỏi, “Ngạch, ngươi có phải hay không cảm thấy quá ít? Vậy…”
“Một thành.” Thiệu Thanh Viễn bỗng chốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/298096/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.