Hai vợ chồng Thạch Đại Sơn cũng không rõ ràng lắm mục đích Cố Vân Đông lưu bọn họ lại làm cái gì, lúc này đoan đoan đoan chính chính ngồi ở nhà chính, an tĩnh nhìn ngôi nhà mới tinh.
Mặc kệ nói như thế nào, được ở trong căn nhà như thế này, đều làm cho người ta hâm mộ không thôi, chính mình cũng không biết khi nào có thể xây được ngôi nhà khang trang như thế này.
Nếu bọn họ cũng có thể xây được căn nhà như thế, vậy chuyện Thung Tử cưới vợ cũng không cần sầu lo nữa.
Nhưng bọn họ hiện tại, lại đang thiếu nợ đây.
Hai người liếc nhau, đồng thời thở dài một hơi.
Cố Vân Đông chính là lúc này tiến vào, thấy thế không khỏi cười rộ lên, “Đây là làm sao vậy? Thạch thúc thẩm chờ lâu rồi đi, ngượng ngùng.”
Hai người vội đứng lên, “Không lâu không lâu, Vân Đông để chúng ta lưu lại nói có việc muốn nói, rốt cuộc là việc gì a, có yêu cầu gì cần hỗ trợ ngươi cứ việc nói.”
“Thật đúng là có việc muốn nhờ Thạch thúc thẩm hỗ trợ.” Cố Vân Đông để cho hai người ngồi, mời nước hai người, lúc này mới ngồi vào đối diện nói, “Ta đã xem qua mảnh đất của nhà Thạch thúc, thúc trồng trái cây thật đúng là rất tốt. Ta hiện đang muốn mua đất, chuyên dùng để trồng trái cây, số lượng có chút lớn, cho nên muốn nhờ hai người giúp ta nhìn xem, trong thôn này hoặc là các thôn lân cận có nơi nào mà thích hợp nhất không. Nếu có thể, ta cũng hy vọng thúc thẩm có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/298091/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.